Thơ Sông Hương 11-2018

09:21 30/11/2018

Nguyễn Nhật Huy - Nhật Chiêu - Nguyễn Thánh Ngã - Trương Thị Kim Thủy - Ngô Thị Ý Nhi - Lưu Xông Pha - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Văn Thanh

Tác phẩm "Đêm trăng ấy" của HS Nguyễn Văn Tùng

NGUYỄN NHẬT HUY

Thế giới hình chai vỡ

Anh thích nhìn thế giới như những chiếc chai vỡ
Bởi trong đó có sự nuối tiếc vẹn nguyên
Và ở nơi những lát cắt của bóng đêm
Hàn gắn cái đuôi của ngôi sao bạc
Một ước ao yên bình
Anh viết thư cho biển và quẳng lên con sóng câm
Hồi âm vắng
vỡ vụn cùng buổi chiều bằng cát
Đang chảy về khô cạn
Ôm bình tro thả cái chết bài thơ
Nhìn thế giới hình chai vỡ
Một bầu trời mở nắp trống trơn.




NHẬT CHIÊU

Đón đợi thu không

Bởi mùa thu đến thu ba
ánh lửa u huyền đôi mắt
trang đời phôi pha phôi pha.


Bởi mùa thu đến thu chi
còn lá sen xanh còn hoa con gái
trắng vô ngần trà mi trà mi.


Bởi mùa thu đến thu ai
một nửa ô che đời một nửa
gót chân mềm mưa bay mưa bay.


Bởi mùa thu đến thu không
khi ta còn nửa mây nửa gió
khi tình đến tình không tình không.




NGUYỄN THÁNH NGÃ

Ngày sinh của chiếc lá

Ngày sinh ra
Đôi mắt của thế giới nhìn tôi
Bằng tháng hai trong suốt


Dịu nhẹ
Tôi là chiếc lá
Phổ quang xanh


Gầy guộc những con đường
Dẫn về tối sáng
Dẫn về hoa hướng dương


Đỏ chói và đục ngầu nỗi nhớ
Tôi lớn lên theo hệ mặt trời
Quay quanh trục con người ảo mị và ác nhân


Bao la cánh đồng làng
Cua cáy vẽ bùa
Cha tôi cày lên giấc mộng


Chiếc lá ăn phù sa
Nâu buốt và hồng phấn
Vàng úa đường vân cong


Nơi đầu lưỡi thả giọt nước
Thả giọt sương mù rơi chậm
Vào đất đai


Ngày ấy cũng sinh ra đàn bướm
Bay chập chờn khi đẻ trứng
Nách lá ấm lên...




TRƯƠNG THỊ KIM THỦY

Chỉ là...

Chỉ là....
một chút nhớ thương
Nửa đời lận đận
tơ vương lối về.


Vô tâm,
chạm nhẹ câu thề
Rát đau xé ruột
tình mê đợi chờ.


Xuân tàn theo gió
lơ thơ
Đẩy đưa vực thẳm
xa mờ cố hương.


Tội thân vạt cỏ
bên đường
Nỉ non tiếng dế
canh trường mù khơi.




NGÔ THỊ Ý NHI

Mặt trời đi trong chiều sương

Mặt trời đi trong chiều sương
Thơm nỗi buồn trái chín
Phía bên kia đồi mình từng lỗi hẹn
Một màu xanh ngậm ngùi.
Bầy ngựa hoang về nhơ nhơ gặm cỏ
Mặc mặt trời lang thang
Lang thang…
Một mặt trời đã khuất lấp hào quang
An nhiên với hành trình đơn độc
Cỏ bên kia đồi thôi không còn rạo rực
Níu làm chi ngày xanh!...


Sương

Nằm nghe trăng sáng bên đồi
Nghe cây nghiêng xuống thả rơi bóng mình
Giọt sương chạm cõi phù sinh
Gặp mùa trăng ấy đọng thành giọt đau…




LƯU XÔNG PHA

Trên cánh gió

Sáng nay loài có cánh đã bay
Cánh cụt còn ở lại
Trên tảng băng trôi ra từ trí nhớ


Ngày mai bọn không chân sẽ đi
Chỉ có chân ở lại
Đóa tâm
Hoa rạng ngời


Sáng nay vẫn ánh sáng hôm qua
Con đường hôm kia mọi thứ
Nắng ngổn ngang
Tiếng người tự ngàn xưa
Gió


Xé toạc cô đơn
Số phận rơi ra từ khát vọng
Những đồng xu leng keng sự nghiệp leng keng
Chùm âm thanh không lạ
Lạ là không thể quen


Sáng nay như sáng qua như sáng mai có thể
Âm mưu bất thành
Bài thơ vỗ cánh bay đi!




TRẦN TỊNH YÊN

Bản thảo tro bụi

Bờ bên kia đã khép
hoa đã nở hết mùa
những nụ cười còn thơm hương chanh
nằm mơ cát bụi


Một ngày không còn cứu rỗi
không còn dấu hiệu quá khứ
chỉ còn hơi thở của căn tính
cất lên từ những bội âm sợ hãi
giữa gai nhọn xanh rờn


Đêm thì thầm tóc rụng
về đẩy thuyền qua quá khứ
một ngày không tên và vô tướng
trong cơn mưa riêng tư ở một điện thờ
không hình bóng


Tôi ngồi chờ đêm mọc cánh
bay qua vòm mái vô vi
nhặt những hồn đuối lửa trên chuyến xe
chở bầy lưỡng thê
vừa từ giã ao chuôm đi về phía
bể dâu


Tháo rời giấc mơ ra khỏi ký ức
con cá mù đứng buồn trong xác nước
chờ câu kinh đẩy cửa bước ra
trên môi em sẫm tối


ngày thân thể tôi đổ mưa...



NGUYỄN VĂN THANH

Với các bệnh nhi ung thư

Ngoài kia nắng hoe vàng mái phố
Bắt gặp chiếc lá xanh bên hành lang phòng bệnh
Cơn cớ nào đưa em tới đây
Ngoài kia xanh rạng rỡ trời mây


Lá còn non nhựa vương lỗ chỗ
Ai làm em đau?
Cơn cuồng phong…
Thả một màu xanh xuống nền gạch cứng


Tôi dập vùi sau cơn bão lớn
Nhàu nhĩ úa vàng
Xót thương chiếc lá xanh non
Đau xé tâm can đắng cay số phận


Mơ hồ bên tai tiếng trống trường xa gọi
Lao xao hoa lá reo vui
Thương em thương em
Chiếc lá xanh non héo úa từng ngày…


(TCSH357/11-2018)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nguyễn Thụy Kha - Hải Bằng - Hải Kỳ - Hoàng Vũ Thuật - Võ Văn Trực - Mai Nguyên

  • Nguyễn Loan - Lê Sỹ Thạc - Vạn Lộc - Phạm Xuân Phụng - Châu Thu Hà - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Hoàng Phương - Nguyên Tiêu

  • L.T.S: Hồng Thế, tên thật Phan Hồng Thế, sinh năm 1948 tại Bố Trạch, Bình Trị Thiên. Anh có thơ in từ năm 1973 trên các báo Văn nghệ Quảng Bình, Văn nghệ Bình Trị Thiên và Tạp chí Sông Hương. Hồng Thế là một tác giả cầm càng gieo hạt đích thực. Thơ anh giàu âm hưởng đồng quê hòa quyện nhuần nhuyễn với chất suy tư phóng khoáng của người lính.

  • Thanh Thảo - Lý Hoài Xuân - Dương Thành Vũ - Tuyết Nga - Lê Minh Quốc - Nguyễn Hữu Quý - Trần Văn Hội - Nguyễn Duy

  • Nguyễn Hồng Vinh - Trần Nhuận Minh - Lê Vi Thủy - Vĩnh Nguyên - Phan Lệ Dung - Từ Nguyễn - Phan Văn Chương - Phùng Sơn - Đào Tấn Trực - Đức Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan


  • NGUYỄN HỚI THỌ

  • Trương Kiến Giang - Phan Kỷ Sửu - Nguyễn Trọng Tạo - Kim Liên - Xuân Hoàng - Vĩnh Nguyên

  • Hồ Thế Hà - Đào Duy Anh - Trần Phương Kỳ - Hoàng Lộc - Lê Vũ Trường Giang - Hồng Vinh - Huỳnh Thúy Kiều - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Minh Khiêm

  • TỪ HOÀI TẤN

                Tặng bạn cũ

  • Trong cơn hoang dại bung mình, Hà Duy Phương chợt ngưng mọi giác quan để lắng nghe nỗi kiệt khô của tình yêu sắp sửa. Cái nghiêng mình kỳ diệu này khiến đêm tái sinh bay ngang tháp cổ như một cánh bướm ma rã rời đuối mộng giữa mùa hoang ngốt gió.

  • Ngô Minh - Đỗ Văn Khoái - Tôn Nữ Thu Thủy - Nguyễn Phi Trinh - Văn Lợi - Nguyễn Như Mây - Hồng Thế - Thiệp Đáng

  • Nguyễn Tất Hanh - Phạm Nguyên Tường - Hồng Nhu - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Ngọc Phú - Châu Thu Hà - Hoàng Ngọc Quý - Nguyễn Đạt - Đoàn Mạnh Phương - Bạch Diệp - Mai Nam Thắng - Kiều Trung Phương - Từ Nguyễn - Hoàng Lộc - Trần Thị Huyền Trang - Lê Huy Quang - Lê Anh Dũng