Thơ Sông Hương 10-2018

09:02 31/10/2018

Đặng Thiên Sơn - Phan Trung Thành - Lê Công Hoàng

ĐẶNG THIÊN SƠN

Còn ai qua sông không?

Còn ai qua sông không
Khi bên kia làng không còn nữa
Làng trôi vào ký ức người già
Những bãi tha ma cũng mọc lên nhà cao phố mới


Mảnh đất nghìn đời
Mảnh đất cứ nghĩ chỉ có đất trời mới luân chuyển nổi
Vậy mà chỉ sau dăm bảy lần tráo đổi
Làng đã trôi vào ký ức người già!


Phố thị xa hoa
Phố của người ta
Làng xưa thành xứ lạ
Đến hồn ma cũng không chốn để về.


Còn ai qua sông không
Khi cánh đồng dẫn ra đê chỉ còn những lỗ cua ti hí
Đủ để trái bóng gôn lăn xuống tự hào.


Ôi một đời tần tảo
Về đến bến quê mà không dám gọi đò!



Khói
       Kính tặng đầu bếp Nguyễn Tiến Đức

Gùi lên lưng mình sợi khói
Lao về phía bình minh bằng những chuyến độc hành
Mơ cơn mơ thắng cố
Uống rượu ngô quên đi những ngày buồn
Sa Pa những đêm đỏ lửa
Cháy tàn cả đời trai
Đôi bàn tay chai trơn như lão nông cầm cày đi qua mùa vụ.


Gùi lên lưng mình sợi khói
Bước phiêu linh qua những địa đàng
Những lâu đài nguy nga
Những bông hoa sặc sỡ sắc màu
Được sắp đặt rất chỉnh chu trên chén dĩa.


Gùi lên lưng mình sợi khói
Tiếng cười của khách làm vui
Đời mình nhọ nhem như đáy chảo


Gùi lên lưng mình sợi khói
Nhẹ như không mà nặng suốt một đời
Ngày ba bữa sớm trưa chiều tối
Ấm bếp nhà người lạnh ngắt bữa cơm riêng.




PHAN TRUNG THÀNH

Thèm bơi ngang sông Hương

Bao lần nhìn nước chỉ thấy nước
trong quá bóng mình chực tan theo
cùng lá trên cành cùng hoa trong mắt
soi cả trời gom trả một sắc rêu


Ta nhớ chết li cà phê gió thốc
Phía bờ Bắc mùa lụt đầu đông
Hai lẻ tám điên cuồng ta xuống tắm
bơi một hơi dài chưa đến mười năm


Rồi im lặng im lìm im vắng
Bão tố trong đêm lành lặn trong ngày
Ta đã biết thế nào là chén ngọc
Không rơi mà âm vỡ đêm nay...


Thèm bơi ngang trong buổi mai thành quách
mặt sông buồn mặt nước đâu hay
ta nhìn dòng chảy không thấy nước
Ở dưới trời hay đã rót cho ai?



Trên đường đi Tây Ninh

Ngày xưa còn chút bọt bèo
từ sông Hương thẳng một lèo Hậu Giang
qua phà nước xiết mang mang
trên phà tôi ngóng phía bàng bạc mưa
nước trôi không kể chi mùa
dẫu qua sông cạn tôi thừa hiểu sâu
những thằng biệt xứ chưa lâu
thường mang ký ức gối đầu qua đêm
tôi thì gối xấp thư em
mỗi miền mỗi cảnh mỏng thêm mấy tờ
từ từ mất hết trong mơ
chừng bốn mươi đã bất ngờ hư hao
bây giờ trên đường lao xao
cái không cái có cái nào thực hư
buồn không giấu được trong thơ
canh khuya đã ngủ mà mơ vẫn buồn
bây giờ còn chút sông Hương
thả trên lá mỏng đầy vườn cỏ xanh
vuông trời gieo hạt cầm canh
may ra chùm nhớ rẽ cành cho tôi...
ai mang em tắm ao trời
cành sen lãng đãng tứ thời trong trăng
đi ngang Tòa Thánh Tây Ninh
ghé mua trái bắp giật mình nhớ em...




LÊ CÔNG HOÀNG

Mưa

Trời mưa chắn lối vào mơ
Em trách trời ác,
ta vờ trách theo
Chợt mưa,
chợt gió
qua đèo
Xa xôi
phút chốc
trời neo mình gần.


Bên em muốn nói trăm lần
Cả trăm lần
định…
rồi dần theo mưa
Em e ấp
tiếng dạ thưa
Lòng ta bối rối
trời đùa lòng ta.


Em - cô giáo
ngược miền xa
Như em
tôi cũng xuôi phà Tam Giang

Hai ta,
cuối phá
đầu ngàn
Bao đêm thao thức
mơ màng
trời mưa…


(TCSH356/10-2018)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).

  • …Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.

  • Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Tùng Bách - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Anh Dũng - Văn Công Hùng - Lê Thiếu Nhơn - Công Nam - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm - Ngô Minh - Trần Văn Khởi - Lê Ngã Lễ - Trương Đăng Dung - Đặng Kim Liên - Tạ Vũ - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Hàn Chung