Thơ Sông Hương 10-2002

15:18 04/09/2008
Phạm Dạ Thuỷ - Thanh Vân - Lê Mai - Tô Hằng Thanh - Vân  Hạ

PHẠM DẠ THUỶ

Khúc chiều
                        Tặng Huế

Đôi mắt ướt trên tàu
Dõi theo bàn tay vẫy
Trái tim buồn nhói đau
Thì thầm lời sông chảy

Giữa ồn ả nói cười
Riêng mình em khoảng lặng
Người sông Hương trong nắng
Có thấy một hồn mưa!

Tàu nặng nề rời ga
Chở theo nghìn nỗi nhớ
Em buồn hơn mưa vỡ
Ơi! Tình người mông mênh

Giữa muôn trùng nhớ quên
Em trái tim đầy Huế
Em mắt môi đẫm lệ
Thầm ru một khúc chiều!

14-3-2002

THANH VÂN

Cõi riêng

Anh ạ
Rồi một ngày gió nổi
Mây gọi về
Nắng đổ đìu hiu
Mong anh đừng
Suốt đời như ngọn gió
Khi mơn man
Lúc thổi ngược cuối chiều
Có lúc
Em ngỡ mình là đá
Đứng bên đường
Nghe gió lướt qua
Có khi mềm như ngọn cỏ
Chạm nỗi đau
Lòng muốn khóc oà

LÊ MAI

Chiêm bao

Một hôm tôi thấy tôi về
Khói sương toả - khắp bốn bề hương bay
Lặng trầm bước - phố yên say
Cỏ cây nhoà nhập đưa ngày qua qua

Tôi như từng ở, từng xa
Man man có một mái nhà cổ xưa
Và chờ - Ai đã đón đưa
Đã thân thiết lắm - bây giờ lạc nhau?

Trong tôi người thuở trước, sau
Mà hoang liêu cứ một màu vây quanh

Một hôm mưa xuống thác gành
Theo chân sỏi đá - tôi thành sông trôi

Buồn như có tận lâu rồi
Thoắt quên nhớ - thoắt bồi hồi chiêm bao
Tôi qua vực thấp, đèo cao
Mơ tôi đi - Thấy tôi vào loanh quanh.

TÔ HẰNG THANH

Chơi với sông Hương

Chơi vơi mạn thuyền
Chơi vơi tiếng hát
Đêm sông Hương tha thiết giọng hò

Nụ cười anh lấp loá dòng sông
Sau ẩn dấu vệt buồn - mi mắt

Em thả xuống dòng Hương
Cây nến vừa thắp sáng
Mong manh câu nguyện cầu
Chuếnh choáng điệu nam ai

Đung đưa - sông Hương
Con thuyền - chiếc nôi treo lờ lững
Như thực như mơ cháy cả đôi bờ
Lung linh ngàn sao
Trong lòng em sóng vỗ
Mai giã biệt rồi
Huế còn níu em không?

14/3/2002

VÂN  HẠ

Bạn gái

Tối trời. Mưa mưa. Lạnh lạnh
Đường xa phóng đến thăm nhau
- Có gì? Mắm chua, rượu thuốc
Vậy thôi, mai mốt sẽ giàu!

Vậy thôi. Có cần gì đâu
Vẫn óng, vẫn xanh, vẫn mướt
(Vẫn cứ khen nhau lấy được)
Đúng sai nào có mất gì!

Hẻm sâu không hàng quà vặt
Kiếm đâu ra ổi cóc xoài
Lại càng rượu cay mắm mặn
Lấy thời son trẻ lai rai.

Mong trời thôi mưa bớt lạnh
Thong dong cho lối bạn về
Bao nhiêu chỉ còn nhiêu đó
Thôi đừng sa nẻo đam mê
.

 

 

(nguồn: TCSH số 164 - 10 - 2002)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Văn Thanh - Đỗ Hàn - Phan Văn Chương - Tháng Năm - Nguyễn Ngọc Hưng - Phạm Xuân Phụng - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Loan - Triệu Nguyên Phong

  • Tên thật: Trương Nhật Tín, sinh năm 1991, quê quán thôn An Ngãi Tây, xã Hòa Sơn, Đà Nẵng. Hiện sống với gia đình tại thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Daklak; - bị khiếm thính nhẹ từ nhỏ. Từng có thời gian ở Hà Nội và sống nhiều lần ở Sài Gòn. Bắt đầu làm thơ, viết truyện, Văn Phẩm Ý (dạng tùy bút phác họa vô thực)… từ khoảng năm 2005, 2008.

  • Nguyễn Hồng Hạnh - Phan Lệ Dung - Hoàng Long - Hoàng Vân Khánh - Nguyên Quân - Bùi Mỹ Hồng - Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Nghĩa - Từ Sâm

  • NGUYEN SU TU

    Thủy táng...!

  • Nguyễn Thánh Ngã - Vương Ngọc Minh - Phạm Bá Thịnh - Hồng Vinh - Trần Thị Tường Vy - Trần Hương Giang - Đông Hương - Nguyễn Đức Sĩ Tiến - Nguyễn Thanh Mừng

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚY

    Những đứa trẻ

  • LTS: Những giọt thơ về Huế như một thoáng mưa bóng mây, tự nhiên rơi và đem lại cảm giác lạ lẫm. Huế hiện lên cũng là lạ, như cô gái bước ra từ đóa sen thiền. Sông Hương xin giới thiệu những bài thơ vừa mới gửi đến của Lam Bình (tên thật là Hoàng Thị Mỹ Bình), hiện ở Hà Nội.

  • Trần Mạnh Hảo - Hoàng Nhuận Cầm - Hoàng Vũ Thuật - Hoàng Cát - Đỗ Hoàng - Mai Văn Hoan - Nguyễn Loan - Phù Sa Lộc

  • Nguyễn Man Kim - Nguyễn Đức Dũng - Hà Duy Phương - Phạm Thị Ngọc Thanh - Lại Đăng Thiện

  • LTS: Trong vai công chúa Tây Hạ (vở kịch Thành Cát Tư Hãn của Vũ Khắc Khoan), Nguyễn Tuyết Lộc đã để lại trong lớp học sinh Quốc Học – Huế những năm 1960 một hình ảnh khó quên. Hơn 50 năm sau chị mới trở lại Huế qua hai bài thơ giới thiệu trên Tạp chí Sông Hương số này.

  • LGT: Không làm dáng và càng không kiểu cách, những ngôn từ cuộc sống chân thật tự tình hiện diện khắp nơi trong thơ Ngô Thị Hạnh, chạy dọc những bờ gió và mang theo những câu chuyện, những cảm xúc nhuần nhị, những trăn trở đầy cá biệt… Cũng nhiều khi bắt gặp những riết róng thở gấp gáp của gió hậu hiện đại trong thơ của chị.

  • NGUYỄN THANH MỪNG

    Uống cà phê với Nguyễn Mộng Giác
    và Tạ Chí Đại Trường

  • Ngưng Thu - Đoàn Trọng Hải - Trần Tịnh Yên - Lưu Ly - Phan Công Tuyên