Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu
"Khoảnh khắc" - tranh của HS Nguyễn Võ Trí
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Uống rượu với Nguyễn Du
Vẫn chén vẫn be mà ông thì đi vắng
Vào núi Hồng săn nai hương?
Sang Trường Lưu hát giao duyên cùng phường vải?
Cô gái quán Tiểu Khê mời tôi uống rượu
Một chén một be đợi ông về.
Tôi đợi đến tận khuya
Nghe câu Kiều bạc tóc
Mình thương mình xa xót
Hoa lê rụng cuối vườn
Ông vẫn đi cùng thập loại chúng sinh
Khóc thương từng con chữ
Con chữ như phận người
Lập lòe trong cỏ
Con chữ như tên nỏ
Bắn vào nỗi u mê
Ông vẫn đi
250 năm không nghỉ
Nàng Kiều sống cùng ông
Hương cuối mùa thơm mãi
Sông Tiền Đường vẫn chảy
Sóng động bến Giang Đình
Vẫn còn đó Thúc Sinh
Vẫn còn đây Từ Hải
Gã bán tơ sống lại
Mụ Tú Bà hồi sinh
Giật mình mình lại thương mình
Thương cây bút bị đòn roi bao đận…
Vẫn quán Tiểu Khê tôi đợi ông đến sáng
Nghe tiếng ông văng vẳng:
“Có rượu cứ nghiêng bầu” (*)
Hình như tiếng ông phát ra từ pho tượng
Còn ông vẫn đi
Đi mãi
Chẳng cúi đầu
Be rượu cạn lúc nào
Chén rượu cạn từ lâu
Bao giờ
Dù có
Mai sau…
Hà Nội, 30/8/2015
.......................................................
(*) Thơ chữ Hán của Nguyễn Du: “Hữu tửu thả tu khuynh”.
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Ghé nơi ở cũ
Về ngang một trưa tiếng chửi thề tiếng nẹt pô xe máy gã chồng
ghen tiếng khóc câm người đàn bà
Ngày nảo tháng nào năm nao không nhớ
Chỉ nhớ mấy dòng kết luận bác sĩ trên bệnh án của anh của em của ai kia
Trơ khấc lầm lì tàn nhẫn
Rồi con tàu hộc khói lao đi
Những mặt người trôi trôi đớn đau ô cửa
Những người đưa tiễn rồi trở về hay còn đi những đâu không thể biết
Hàng cây bên đường vẫn ra lá non gió vẫn thơm mùi thịt da con trẻ
Rồi biển nữa
Đầm phá nghiêng nghiêng say nắng
Mây trên cao vẽ một mặt người
Trẻ trung tự tin cười cợt
Về qua một bến sông xóm cũ đã thị thành
Không một bậc đá đổ xuống dòng sông những bờ tóc xõa
Một biển người gầm gào mặc cả cầm cố bán mua cầu kinh ra lịnh
Chợt khuya cửa đóng then cài
Vẫn con tàu hộc khói lao đi
Ồ em vẫn trưa xưa
Trơ khấc lầm lì tàn nhẫn
ĐỖ XUÂN THU
Dạ thưa…
Dạ thưa… ngọt thế sông Hương
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương rối rồi
Còn đang thao thiết dòng trôi
Mà sao đã vội bồi hồi nhớ nhung
Dạ thưa… e ấp thẹn thùng
Để cho gỗ cũng cháy bùng khát khao
Dạ chi dạ ngọt dạ ngào?
Hình như đá cũng chênh chao Ngự Bình?
Dạ thưa… con mắt đa tình
Ngây ngô tôi chẳng biết mình là ai
Em cười như đóa hoa mai
Bao nhiêu thành quách đền đài ngả nghiêng
Dạ thưa… bình yên… bình yên…
Dịu dàng Huế
Dịu dàng em
Dịu dàng…
Em hò mái đẩy tôi sang
Trăng thu in bóng mơ màng sông Hương
Xin đừng “dạ” nữa, Huế thương!
Một “dạ” thôi cũng trăm đường khổ tôi
Đã đi khắp ngược cùng xuôi
Phải lòng Huế
Ở lại rồi!
Dạ thưa!
Ngày 15/9/2015
(SH320/10-15)
LÊ VĂN NGĂNNgười phu xe, từ biệt
TRỊNH QUANG QUỲNHBài thơ người tìm hạt giống
Huy Cận - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Trọng Tạo - Trần Hải Sâm - Lâm Hồng Tú
TRINH ĐƯỜNG
TRƯƠNG ĐĂNG DUNGGiấc mơ của Kafka
Nguyễn Minh Khiêm - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Ngô Thị Thục Trang - Trần Văn Lợi - Từ Hoài Tấn - Hoàng Xuân Thảo - Ngô Kim Đỉnh
HOÀNG VŨ THUẬTRừng
An Hiên - Nguyễn Văn Hùng - Đông Hương - Trần Hoàng Phố - Trần Ninh Hồ - HsDũngCận
Ngô Minh - Nguyên Quân - Hải Trung - Triệu Nguyên Phong - Thanh Thanh - Phạm Bá Nhơn
HUỲNH LÊ NHẬT TẤNĐóa hoa màu ngọc anh
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGCõi tâm linh
Văn Hữu Tứ - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Thị Mây - Nguyễn Khoa Như Ý - Thái Hải - Trinh Đường
HOÀNG VÂNVẽ
NGUYỄN HỮU QUÝSự nhận biết
TÔN NỮ THU THỦYGiữa vườn hoa Trúc Lâm
Cáp Doãn Bình - Hồ Trường An - Lê Quốc Hán - Sĩ Nhiếp - Đinh Thu Hương - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Quân - Nguyên Hà - Ngàn Thương - Trần Ngọc Khánh
NGUYỄN THỤY KHABầu trời dưới anh
NGUYỄN THẾ THẮNGMẹ
TÔN PHONGAdam
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Huyền Sâm - Lê Ngã Lễ