Trần Tịnh Yên - Đoàn Văn Mật - Cao Nguyên Quyền - Ngô Mậu Tình
Tác phẩm "Nhịp điệu mùa Xuân" (trích - Tổng hợp 100cm x 160cm) của họa sỹ Nguyễn Đăng Sơn
TRẦN TỊNH YÊN
Âm bản làng
Một ngày hoàng lan hé nụ
có màu hoa rất vội
và mùi hương của âm tiết cố bay về phía mặt trời
nhìn giấc mơ bốc cháy từng chiều trong đôi mắt mùa thu
Từ một mùa thổ cư trong suốt
tôi bước đi giữa cuộc vô định
nghe được hơi thở em đọng lại từ những cảm hứng của ảo ảnh
những thân xác gieo trồng trong lăng tẩm thì thầm mọc rễ
đêm qua đã lên đường cùng lũ bọ cánh cứng
đi về phía luân hồi
Trên bến đò cằn cỗi
có mùi cá ươn cố len ra khỏi tĩnh mạch con đò
những giọt chàm đã rời đi
không tái sinh
không chơn như
không hình tướng
Một đêm ngữ pháp đã lên đèn
thoảng tiếng vọng của tro cây
và lũ côn trùng thở chậm trong một âm bản làng
nồng thơm như cánh đồng...
ĐOÀN VĂN MẬT
Bóng
Bóng em
bóng hoa
nhập nhau làm một
hương thơm ùa vào anh nao nức
bóng em
bóng cây
rờ rợ trên đường
anh đến sao ngại ngần chân bước
sợ làm tan chiếc bóng
sợ làm lay chiếc bóng
sợ làn hương bay đi
anh đứng từ xa
anh ngóng từ xa
chớp xuống gặp bóng mình đơn lẻ
anh đợi từ xa
anh ngóng từ xa
ngước lên chạm vầng trăng lặng lẽ
đêm nhủ gì những chiếc bóng ngoài kia.
Tôi ăn bóng tôi
Ngồi trong đêm tối
tôi ăn con đường
và ăn luôn cả
bóng tôi trên tường
tôi ăn dặm trường
dấu chân mòn mỏi
tôi ăn tha nhân
trong tôi cát bụi
tôi ăn tha hương
nỗi người biền biệt
tôi từ kiếp trước
ăn tôi kiếp này
tôi ăn, ăn tôi
một đêm tráng lệ
vầng trăng quạnh quẽ
ăn theo bóng mình.
CAO NGUYÊN QUYỀN
Khách trọ
Bản Mạ cầu treo chao võng
ta nhập sông Chu chảy chậm
đi cùng mây trời ken đều nương ruộng
núi dầm chân
đất cũ
đón đợi những câu thơ mơ ở phương trời...
Bữa chiều rắc khói tháng Tư
Pa pỉnh tộp1 vị chẻo ngậy môi
em cũng lớn lên bằng xôi ngũ sắc, cá đồ, rau đắng
ởi, ải - Pì nọong à!2
lời thương chất dài theo con suối
chảy tận trăng tròn...
Chiêng trống dậy đêm
khúc vũ sạp vòng tay trai gái
lưng ong đung đưa
mắt dính mắt tình
điệu khua luống tưng tẩy mái sàn
lời “khặp” âm sâu
Sương khuya vỡ tóc tự tình...
Bản Mạ - Châu Thường đêm3
hương quế nga ngả bầu thơ...
--------------------
1 Cá nướng.
2 Anh, chị, em gái.
3 Danh xưng xưa của huyện Thường Xuân ngày nay.
NGÔ MẬU TÌNH
Đến với kinh thành
Men theo con gió
tôi ngang qua cánh đồng
những mái nhà cong tần tảo
hướng về phía kinh thành
Ngự Bình xanh màu nhớ
Sông Hương trở mình trong tiếng thơ tháng 6
mắt người hồng nở
tin yêu
tôi đến Huế bằng đôi mắt sông Lam
chảy sâu vào lòng Nhật Lệ
những ngọn sóng ru chiều sông Mã
qua Cửa Việt thắm tận dòng La
sóng xếp từng trang sách mây bay
tình yêu thành hàng như khói
không ở nơi đâu giữa lòng thành phố
tiếng lòng thành sóng khơi xa
tôi nắm tay em bông hoa tím biếc
Sông Hương
thuần khiết tháng ngày
em ngang qua tôi màu cỏ vừa chớm
tiếng đàn thắp nốt nhạc về đêm
tạm biệt Huế trở lại khu vườn mẹ
giấu hẹn thề trong mùi cỏ
trao nhau
em có viết câu kinh dưới sao trời buổi sáng
và bắt đầu mở cổng phía làng xa
(TCSH414/08-2023)
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm
I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly - một người...
Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa
Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.
Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết