Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
NGÀN THƯƠNG
Chiều bản Đôn
Voi nặng nề cất bước
Trên vai gánh bao người
Chiều bản Đôn huyền thoại
Sương khói về chơi vơi
Cổ thụ nằm trên thác
Nghiêng dòng suối chênh chao
Màu Tây Nguyên cuồn cuộn
Lòng lữ khách nôn nao
Nhịp cầu tre lắt lẻo
Bắc qua gió ru hời
Như chút gì mời gọi
Sao em còn rong chơi
Ngồi trên hòn đá tảng
Nghe kể chuyện già làng
Giờ ông đà mãn kiếp
Còn đâu nữa thương mang
Chưa đi thì chưa biết
Nhưng khi đã đến rồi
Sao giống quê mình vậy
Vui buồn chỉ thế thôi
NGUYỄN KHOA NHƯ Ý
Lưng trời
Thuở bị mẹ bắt xa bà
Em đau buồn câm nín
Khóc với bóng đêm
Đỏ mắt những buổi tan trường
Đón em không phải người em mong nhớ
Ngôi nhà em trở về
Không có kỷ niệm tuổi thơ...
Nỗi đau quá lớn
Trái tim em thì bé dại
Sự quá tải
Khiến lưng trời cong xuống!...
CÔNG NAM
Mộng du
Nhớ em
Thương em
Rồi lại thương mình
Thương con đò nhỏ vắng tình trơ vơ
Bao nhiêu năm dìu câu thơ
Qua giông bão để...
ra bờ mộng du.
NGUYỄN THANH MỪNG
Đàn Âm hồn Huế
Cái vuông đất đặt ngai vàng
một đêm bỗng hóa tro than chiến trường
gươm mã tà súng lê dương
xả rồ binh lính truy cuồng thường dân
Nghìn xương vạn máu trụi trần
đầu lâu mép hói tay chân đáy hồ
câu vè thất thủ kinh đô
rơi bên chuông mõ nam mô cơ cầu
Gió đưa vong thảm phách sầu
lay cung Diên Thọ động lầu Ngọ Môn
cây hương chén nước bồn chồn
bên thành rũ bóng linh hồn mồ côi
NGUYỄN VĂN THANH
Nghiêng chiều
Kính tặng quê hương Lộc Hà - Hà Tĩnh
Ngai ngái mùi hoa dại
Neo giữa hồn ta gần suốt cuộc đời
Nơi một thời
Bấm doạc mười ngón chân những ngày mưa
Bỏng rát chân trần ngày nắng hạ
Gánh nặng - không tìm ra nơi quay đòn gánh để trở vai
Mỗi lần vai mỏi
Thiêm thiếp những con đường
Hăng hắc mùi lá mục
Nặc nồng mùi phân gia súc
Những con đường ta gặp
Mỗi lần về thăm quê
Ngỡ ngàng đời vẫn thế
Quê ơi!
Chẳng dễ gì đổi khác
Chiều nay ta lạc vào miền mơ ước
Hoa cỏ may về đâu?
Những con đường mới đan nhau
Lấp lóa cười dưới nắng
Chiếc xe thùng chất nặng
Thôn nữ nghiêng nghiêng gom rác
nghiêng chiều.
Những gì của xưa kia
Những gì của mai sau
Hòa quyện dâng tràn con tim trên con đường về xóm nhỏ
Ta giật mình
Quê ơi!
Người thay da đổi thịt tự bao giờ?
PHAN LỆ DUNG
Khoảng trời
Tôi về lại
một miền nhớ
chiều
và biển nước mênh mông
tôi bước đi
hàng cây gỏ nắng trên đầu
con đường đất đã lâu
ôm ấp dấu hang buồn
đẫm mùi dĩ vãng
lũ còng đá ra đi từ hôm trước.
Gió vẫn thổi hoang ngoài phá
đàn chim én dừng bay
chúng về đâu
Bên kia, rú
ệnh oạng xanh
à uôm gọi mẹ
thảng thốt nắng vàng trên cây
cô gái khuôn mặt buồn, đôi mắt biển khơi
nhìn tôi ấp úng
có con chim nào đang hót
lời quen
dịu
buồn
như muốn nói điều yêu thương chân thật
nắng chiều thấp thỏm chiếu qua xóm nghèo
vương mùi khói bếp
Dưới đầm
nước lên
lãng đãng lũ rong rêu trôi theo chiếc lá
bọn dế đù đỏng đảnh tập bơi
không quên
liu riu
hát lại bài ca nắng.
Tôi nhớ
khoảng trời
(chỉ riêng tôi
không ai biết).
Ngoài kia chiều tà...
LÊ NGÃ LỄ
Tắm bùn
Tắm bùn ướt cả sông quê
Mạch ngầm chảy
Giữa đôi bờ non thiêng
Chợt nghe âm vọng cõi riêng
Vách rừng ngẫu hứng
Bên triền sắc không
Hồn mây gió núi nằm nghiêng
Lắng nghe đất thở
Bên miền tịnh không
Nao nao vẽ vạt mung lung
Giao thoa với núi
Ngồi không một mình
Thả từng cọng nắng lung linh
Bùn thơm đất mẹ
Làm thinh ngậm cười
Lang thang mỏi kiếp rong chơi
Cộng nguồn lắng đọng
Bên trời tịnh yên.
(SH294/08-13)
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...