Nguyễn Quang Đương - Lê Đình Tiến - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Võ Tấn Cường
Tác phẩm "Bình Minh" (sơn mài) của họa sỹ Lại Thanh Dũng
NGUYỄN QUANG ĐƯƠNG
Mùi sương trắng
màn đêm trắng nói thay lời của núi
những bàn tay không ướt bởi mưa rừng
đứa trẻ khóc trong bụng
mái nhà địu trên lưng
ở nơi đó
nắng nở màu hoa lạ
những mặt nhà chẳng biết tên nhau
tiếng mưa không quen mùi đất
đáy mắt thăm thẳm sâu
người đàn bà môi đỏ hơn lửa cháy
tằng cẩu trên đầu và khăn piêu quàng cổ
sàn nhà bê tông khó thở
chỉ tiếng ruộng nương thì thào
hát điệu Khắp vang vọng lưng chừng núi
gọi nhớ thương bảng lảng bóng quê nhà
mùi sương trắng lạnh người ôm vào khói
mây nhợt màu trên những bậc thang
ở nơi đó
những đồi chè không ngủ
dáng núi già chạm tới những tầng mây
kẻ đi săn không dùng đôi bàn tay
họ săn bằng ánh mắt
đứa con thơ bé bỏng chưa biết gì
mắt long lanh hỏi cha bằng tiếng Thái:
“Cha ơi, sau ngọn núi là gì?”
“Là quê hương Mường La con hỡi”
“Nhưng con lớn trên đất Mộc Châu vậy quê hương
là nơi đây cha nhỉ?”
“Con yêu à
trái tim lớn khôn ở đâu
thì quê hương con ở đó”.
ngôi nhà mồ xuyến chi hai màu cỏ
mảnh sừng trăng gặp con suối lạc đường
vòng bạc vẩn lam khói
ngọn cỏ vẽ mùi hương
người về xuôi ngoảnh đầu lại có nhớ
những cung đèo dẫn mở buổi bình minh
dấu chân lấm hằn in vào lịch sử
hoa mận nở trắng ân tình
LÊ ĐÌNH TIẾN
Một mình
Một mình thắp nhớ khêu mưa
Nghe trong im lặng tiếng mùa xuân đi
Tháng ba kẻ rụng phân thùy
Một người đi
Gió thiên di
Cuối trời...
Tay cầm đêm tối không lời
Bóng người trôi
Bóng người trôi
Bến bờ…
Con mèo trên gác không chờ
Cũng mê mải kiếp giang hồ bỏ tôi
Mưa từng tiếng
Tịch
Trầm
Rơi
Một mình mà những hai người cô đơn.
Nhìn ra sông vắng chập chờn
Con thuyền chở nặng nỗi buồn quá giang
Người đi còn nỗi bẽ bàng
Mùa xuân tươi đến cũ càng mắt nhau
Ngoảnh nhìn ánh điện phía sau
Hỏi thăm cái bóng có đau kiếp người.
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Một hôm gió kể
Những câu chuyện viết bằng lá....
Những bước chân đi trên cỏ hoang
Mùi xanh từ đó
Thấp thoáng bóng người hành hương.
Và em nhìn thấy tôi về...
Khuya
Ngã vào đêm
Xanh đốm lửa khuya
Trăng khuyết trên mê nón cũ…
VÕ TẤN CƯỜNG
Tiễn mẹ
Rỗng đêm
Vọng tiếng thở dài
Chắp tay tiễn mẹ
Ra ngoài trăm năm...
Hồn thiêng
Ấm cõi hương trầm
Mẹ đi
Trăng vỡ
Lạnh câm
Cõi trần
Mồ côi
Giọt lệ thanh xuân
Mưa thu tiễn mẹ
Rũ buồn cỏ cây.
Chuyện tình chim còng cọc
Treo dốc ngược đầu cành cây cao
Chim còng cọc tiếc thương bạn tình
Quên đói khát
Quên tiếng hót
Quên sự sống
Tìm bóng hình thương yêu ký ức ảo ảnh đáy nước...
Chôn hình hài nấm mộ mặt trời
Chôn cơn khát yêu nấm mộ vầng trăng
Chết khô đôi cánh mộng mơ
Chết khô trái tim chung tình
Hóa vệt than đen ám ảnh miền chồi biếc
Anh xa em vạn rừng tràm nguyên thủy
Xác chim còng cọc lửng lơ cành khô
Trái tim anh treo dốc ngược cây tình.
(TCSH387/05-2021)
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT
Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy
Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).
Bóng xưa Đập cổ kính ra tìm thấy bóng Xếp tàn y lại để cầm hơi Tự Đức
TRẦN PHƯƠNG TRÀ Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên. đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941
Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên - Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh
Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm