Lưu Thị Bạch Liễu - Nguyễn Thuấn - Ngô Thị Ý Nhi - Nguyễn Đạt - Nguyễn Thiền Nghi
Ảnh: internet
LƯU THỊ BẠCH LIỄU
Hoa bàng vuông
Lung linh
Mở những lồng đèn nhỏ
Trắng sáng
Dịu thơm
Những con sóng thèm mùi
hương
Xô về quanh đảo
Âm thầm
Hoa bàng vuông nở
Tinh khôi
Rực rỡ
Vọng gác đêm
Đẫm làn hương trinh nữ
NGUYỄN THUẤN
Đa làng
Chẳng rõ cây đa đầu làng có tự khi nào
Chỉ biết hồi nhỏ chúng tôi thường chui vào
bọng cây ẩn nấp
Giờ con tôi đã dựng vợ gả chồng
Người trở dạ đi trạm xá qua đây đã biết
Nơi chặng nghỉ cuối cùng đưa người về
với đất
Chim hẹn về mùa di trú bay đi
Thân cổ thụ còn những vết bom găm
Vảng vất đâu đây lời thề trai làng đi giữ
nước
Nơi trẻ già nhìn qua kẽ lá lưới lửa đạn
hoa giăng
Và cũng tại nơi đây bao mái tóc xanh chờ
chồng nên hóa bạc
Chờ người yêu vẹt mòn năm tháng
Chờ người về cây rủ sát bên đường tỏa
bóng
Gặp người xa xứ lâu ngày hỏi cây đa còn
hay mất
Làng hóa phố đất mỗi ngày mỗi chật
Cổ thụ lặng thầm tươi xanh ký ức.
NGÔ THỊ Ý NHI
Gặp mùa...
Có một người trở lại tìm em
Gặp mùa...
Huế rộn ràng sắc Huế
Trầm mặc trước dòng sông
Em lẫn khuất phương nào?
Trái mù u rụng xuống chiêm bao
Lăn vào vạt chiều hoang hoải nắng
Lúp xúp cỏ gà và muồng chuộng
Mái ngói âm dương trĩu bóng thời gian
Gặp mùa...
Dòng sông đưa đẩy
Thuyền rồng ngọt câu hò Huế
Quanh quẩn một vùng sông nước xanh trong
Mười hai nhịp cầu lung linh ánh đèn ngũ sắc
Đêm dẫn dụ một vầng trăng
Ngụ ngôn mùa hạ
Phế tích ngậm ngùi
Góc thành hoang dế trỗi khúc Nam ai
Đừng chạm vào quá khứ hỗn mang
Bóng tối hút sâu, vầng trăng ma mị
Đêm sẽ tự tàn đi
Huế muôn đời vẫn thế
Giọt nước giếng trong veo
Hương trà sen buổi sớm
Bịn rịn một chút đêm khi sắp bước vào ngày
NGUYỄN ĐẠT
Xuân mãi mãi cao nguyên
Xuân mãi mãi của đất trời
Đa Thọ tôi đã sống
Mùa ủ lâu trong lòng thung lũng
Rượu ngâm lâu chờ chạm môi
Bầy nụ dã quỳ
Ngậm đầy cơn bùng vỡ
Sớm muộn gì cũng sẽ
Phô bày trọn vẹn thơ ca
Xuân mãi mãi thức giấc rất sớm
Cùng chiếc áo choàng ai mở cửa ra
Núi đồi còn mơ ngủ chập choạng
Sương còn mờ mịt nhà ga
Xuân mãi mãi Xuân Trường
Hoa nở hơn bao giờ hết
Trong nghĩa trang Cầu Đất
Mộ chí thắm tên chị Thu Tường
Tôi giắt một bông hoa rất nhỏ
Rất nhỏ trái tim
Rất nhỏ bước chân ai rời xứ Huế
Về cùng điệu Blues cao nguyên
Huế về Đa Thọ về B’Lao
Chiều xuân sao đành vội tắt nắng
Lối xưa vườn ủ đậm màu
Rượu lên men từ một thuở xa nào.
B’Lao, IV/2014
NGUYỄN THIỀN NGHI
Sông quê
Sông gói hồn quê
Cùng vầng trăng vớt từ đáy giếng
Vào chiếc khăn mạ non
Làm hành lý tuổi
Để lại gạch ngói vỗ giấc mơ
Trên cánh chim quen về báo bão
Với nụ hôn đá sỏi
Chìm lắng tháng năm
Để lại bến đá chiều nắng quái
Người về gội bụi đường xa
Bóng đa già chao chát dáng
Giữa giấc mơ một thời trai trẻ
Để lại âu lo nắng hạn
Thuyền về vướng víu rong rêu
Để lại cuộc người xa ngái
Cơn mưa nào trút ngọn tình buồn
Vẫy tay vẫy cả đồng xanh
Sông đánh quên mình
Ra biển
Sông đánh rơi mình một dòng nước ngọt
Mặn chát lòng
Trắng ngàn sau
(SH303/05-14)
LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.
Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên Mụ nắng chan vàng
Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường
...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...
Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.
Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức
Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi
...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như cứu hoả...
Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về
...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...
Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.
...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...
Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.
Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...
Sinh 1954 tại Nghi Lộc, Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh
Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.
Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi
Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn