Với họa phẩm “Không gian sống” của họa sỹ Lê Thánh Thư làm bìa 1, đó như là một tín hiệu khởi đầu cho bạn đọc thấy được một không khí mới lạ của Sông Hương kỳ này.
Đầu tiên, bạn đọc sẽ được đến với cuộc trò chuyện thú vị giữa nhà Thiên văn học Trịnh Xuân Thuận và nhà báo hoang vu Nguyễn Hàng Tình trong Ánh sáng trái tim và nhan sắc của giọt lệ trên mi người thiếu nữ. Qua cuộc trò chuyện chúng ta sẽ thấy được sự gần gũi giữa tư duy thi ca và tư duy khoa học. Suy cho đến tận cùng thì khoa học hay thi ca cũng đều vì nhân sinh. Khoa học đưa con người khám phá tự nhiên, vũ trụ, còn thi ca lại đưa con người thông hiểu chính mình. Trịnh Xuân Thuận là một nhà khoa học tầm cỡ nhưng sự tầm cỡ đó cũng phần nào được kiến tạo nên bởi lòng đam mê thi ca ở ông.
Mục VĂN XUÔI, là những câu chữ đậm màu sắc triết lý Phật Giáo trong các bài “Văn hóa chuỗi hạt” của Hòa thượng Thích Chơn Thiện và “Đi tìm ngọn núi thiêng” của Nguyễn Văn Dũng. Thông qua các bài viết chúng ta thấy rằng ý nghĩa của cuộc sống nằm ở sự hướng Thiện và nỗ lực giải thoát tham, sân, si trong chính bản thể của mình. Truyện ngắn “Động Thiên Đường” của Nhụy Nguyên là một truyện ngắn có cấu trúc lạ. Cấu trúc của truyện ngắn này xuất phát và song trùng với sự phân rã của chính bản thể của một nhân vật từ câu chữ của một nhà văn luôn nỗ lực hướng về với chính nội giới của mình. Lê Vũ Trường Giang là một tác giả trẻ luôn tìm kiếm không ngừng trong lối viết, anh đang dần hướng đến những truyện ngắn mang tính ý niệm. “Gọi đó là Sonata” là một truyện ngắn minh chứng cho điều đó ở anh.
Trọng tâm của Sông Hương kỳ này là Chuyên đề THƠ TÂN HÌNH THỨC, một trào lưu mới mẽ đối với sáng tạo và phê bình người Việt. Thông qua chuyên đề bạn đọc sẽ được đến với những tiểu luận vừa khái quát nhưng vừa cụ thể và hết sức nghiêm xác về thơ Tân Hình Thức. Những vấn đề cốt lõi của Tân Hình Thức như lịch sử hình thành, đặc trưng thi pháp và tình hình sáng tạo sẽ được làm rõ thông qua các tiểu luận Phong cách Tân chiết trung của Khế Iêm; Bình luận về thơ khác của Alexander Kotowske (Phạm Kiều Tùng chuyển ngữ); Về một nỗ lực làm mới thơ Việt của Văn Giá. Bất cứ một trào lưu sáng tạo nào, một lối chơi mới mẽ nào khi mới quảng diễn chắc chắn sẽ tạo ra những hiệu ứng khác nhau. Tân hình thức không phải là ngoại lệ. Việc truy vấn, hoài nghi về Tân Hình Thức là điều dễ hiểu bởi thông qua sự hoài nghi thì giá trị của nghệ thuật mới được kiểm chứng. Bạn đọc sẽ đến với điều đó qua Vài băn khoăn nhỏ từ Tân Hình Thức của nhà thơ trẻ Nhã Thuyên. Để minh chứng cho thi pháp Tân Hình Thức đã thực sự hiện hữu trong lòng thi ca Việt, chuyên đề cũng dành khá nhiều trang để giới thiệu với bạn đọc nhưng bài thơ mang đậm thi pháp Tân hình Thức của các tác giả Hồ Đăng Thanh Ngọc, Nguyễn Thị Khánh Minh, Trầm Phục Khắc, Đặng Xuân Hường, Nguyên Quân, Trần Phương Kỳ, Biển Bắc, Gyảng Anh Iên, Bỉm, Nguyễn Tuệ, Inrasara, Nguyễn Hoạt, Huỳnh Lê Nhật Tấn, Thiền Đăng, Nguyễn Hoài Phương, Nguyễn Tất Độ, Trần Vũ Liên Tâm, Đoàn Minh Hải, Lý Đợi, Hà Duy Phương, Huy Hùng, Lê Hưng Tiến, Đài Sử.
Để cho chuyên đề thơ Tân Hình Thức được nghiêm xác và sâu rộng hơn, chuyên mục Cửa sổ nhìn ra văn học đương đại thế giới sẽ giới thiệu đến đọc giả bài viết Những thiên sứ nổi dậy: 25 nhà thơ Tân Hình Thức của Mark Jarman & David Mason qua sự chuyển ngữ của Nguyễn Tiến Văn và những tác giả tiểu biểu của thơ Tân Hình Thức Mỹ như: Marilyn Hacker, Rafael Campo, Tom Disch, Dana Gioia, Frederick Feirstein, R.S.Gwynn, Timothy Steele, Frederick Turner, Andrew Hyggins. Thông qua các thi phẩm của các nhà thơ Mỹ, người sáng tạo Việt Nam sẽ có một cái nhìn trong sự đối sánh giữa tư duy sáng tạo của chúng ta với thi nhân phương Tây trong địa hạt thơ Tân Hình Thức.
Triều Nguyên với Một số hình thức phủ định của phương ngữ Huế sẽ cho chúng ta thấy được một số đặc trưng thú vị của tư duy giao tiếp người Huế thông qua phương ngữ của họ trên mảnh đất giàu văn hóa này. Văn hóa Huế còn được tô đậm thông qua bài viết Từ Đồng Xá, Đại Đồng, đến Kinh nhân Phường đúc, Huế của Nguyễn Văn Dật. Rủ nhau đi cầu cũng là một phát hiện khá thú vị về văn hóa người Việt của Nguyễn Dư. Đặc tính địa lý nhiều sông ngòi, kênh rạch đã khiến cho người Việt có một nét đẹp mà ít nơi nào có được, đó là văn hóa đi cầu. Điều đó đã được phản ánh qua ca dao, dân ca và đến tận ngày nay chúng vẫn lấp lánh tựa như những huyền thoại đi sâu vào tâm thức chúng ta.
Mèo đi mẫu giáo là một truyện ngắn của Anh Thư gửi đến các em thiếu nhi. Đó là một truyện ngắn nhẹ nhàng nhưng mang tính giáo dục sâu sắc không chỉ đối với trẻ mà ngay chính người lớn chúng ta cũng tìm thấy ở đây những giây phút ấm lòng trong cuộc sống phồn tạp hôm nay.
Sông Hương xin trân trọng giới thiệu tới quý bạn đọc.
Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.
Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt
Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.
Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.
Kinh thành ở cố đô Huế vốn là vùng đất thấp trũng. Người xưa đã làm những gì để chống ngập cũng là một bài học đáng tham khảo cho chúng ta hôm nay.
Trấn Hải thành là công trình đã chứng kiến trang sử bi thương của Huế trong công cuộc chống giặc ngoại xâm cuối thế kỷ 19.
Vào cung là đến với cuộc sống giàu sang nhung lụa nhưng với phần lớn cung nữ, Tử Cấm thành lại là nơi chôn vùi tuổi xuân của họ.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Theo sử sách chép lại, không chỉ có triều vua Trần quy định việc anh - em - cô - cháu trong họ lấy nhau với mục đích không để họ ngoài lọt vào nhằm nhăm nhe ngôi báu, mà thời nhà Nguyễn – triều đại cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam cũng xảy ra hiện tượng này.
Gần 150 năm giữ vai trò là kinh đô của cả nước, triều Nguyễn được nhận định là một triều đại quân chủ đặc biệt nhất trong tất cả các triều đại quân chủ ở nước ta. Riêng số lượng sách vở được biên soạn dưới triều này cũng nhiều hơn toàn bộ di sản của các triều đại khác cộng lại.
Từ Dụ Thái Hậu nổi tiếng là một bà hoàng yêu nước thương dân. Tiếc rằng lăng mộ của bà đã bị thời gian và con người hủy hoại...
Du lịch Huế, ngoài thăm quan những địa điểm nổi tiếng như Đại Nội, Chùa Thiên Mụ, hệ thống lăng tẩm của các vua chúa triều Nguyễn,... thì Huế còn sở hữu nhiều điểm đến thú vị mà bạn chưa khám phá hết.
Ở Việt
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Gắn liền với một giai thoại từ thời mở làng, trải qua hàng trăm năm, người dân xã Hương Thọ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế truyền tai nhau những câu chuyện huyền bí về một hòn “đá lạ” ở điện Mẹ Nằm.
Với quyền lực cùng sự tàn nhẫn vô hạn, Ngô Đình Cẩn được mệnh danh là "Bạo chúa miền Trung" trong suốt thời gian Ngô Đình Diệm nắm quyền.
Lăng mộ của chúa Nguyễn Phúc Tần còn được gọi là lăng Chín Chậu, có nhiều nét độc đáo so với lăng mộ các chúa Nguyễn khác.
BAVH - là các chữ viết tắt của bộ tập san bằng tiếng Pháp với nhan đề: “Bulletin des Amis du Vieux Hué” (Tập san của những người bạn Cố đô Huế”. Trước đây tập san này có tên gọi là “Đô thành Hiếu cổ”. Bộ tập san này (sau này người ta gọi là tạp chí) được xuất bản và lưu hành tại Việt
Theo truyền thuyết, ngày xửa ngày xưa, có một vị thần gánh đất để ngăn sông đắp núi. Một hôm vị thần đó đang gánh đất thì bỗng nhiên đòn gánh bị gãy làm hai, nên bây giờ đã để lại hai quả đất khổng lồ khoảng cách nhau hơn một km đó chính là núi Linh thái và núi Túy Vân ngày nay thuộc xã Vinh Hiền, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên – Huế.