Chiều ngày 12/3/2023, Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Huế kết hợp với Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế và Tạp chí Sông Hương tổ chức buổi ra mắt tập thơ “Đời thơ tôi” của tác giả Nguyễn Đắc Xuân.
Nhà thơ Nguyễn Đắc Xuân tại buổi ra mắt tập thơ của mình
Tập thơ “Đời thơ tôi” do Nxb Hội Nhà văn ấn hành, dày hơn 200 trang gồm 3 tập: Tập 1 “Đường phố này là trận địa” gồm 30 bài thơ, tập 2 “Đi chân đất” gồm 20 bài thơ, tập 3 “Màu xanh con đường” gồm 22 bài thơ và phần “Nhật ký thơ”. Cuối cùng là phần Phụ lục “Thơ trong đời tôi” kể lại những kỷ niệm, tâm trạng và hoàn cảnh xuất xứ các bài thơ.
|
Nhà thơ Lê Vĩnh Thái - Phó chủ tịch Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế - Tổng Biên tập Tạp chí Sông Hương tặng hoa chúc mừng tác giả |
Tập 1 trong tập thơ này, tác giả đã nói lên chặng đường mở đầu của một thanh niên yêu cuộc sống, yêu đất nước bằng thơ ca, bằng đấu tranh chính nghĩa. Tập 2 là bắt đầu một chặng đường mới của ông và cũng là chặng đường mới của thơ ông. Đó là lúc ông trở thành một chiến sĩ trực tiếp cầm súng trong cuộc kháng chiến chống ngoại xâm. Và từ giai đoạn này, ngôn ngữ, cảm xúc, hình ảnh trong thơ ông đã có nhiều thay đổi, nhưng tinh thần trong thơ ông vẫn đi trên một con đường. Đấy là con đường dẫn tới “Tình yêu và Tự do”. Tập 3 bắt đầu một thời đại mới. Cái tên “Màu xanh con đường” chứa đựng niềm vui đất nước được hòa bình, chứa đựng hy vọng.
|
Nhà văn Mai Văn Hoan - Chi hội trưởng Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Huế phát biểu cảm nhận về tập thơ |
Nhà thơ lấy tên tập thơ của mình là "Đời thơ tôi". Đấy cũng chính là cuộc đời Nguyễn Đắc Xuân được viết bằng thơ. Mở đầu trong tập thơ này là bài thơ ông viết khi 24 tuổi. Theo nhà văn Nguyễn Quang Thiều – Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam: “Tập thơ thể hiện tình yêu của tác giả, đau đớn và khát vọng, sự dấn thân của tác giả trong cuộc tranh đấu đòi hòa bình. Những suy tưởng của ông về dân tộc và cả những riêng tư của ông hiện lên trung thực và ấn tượng trên từng cột mốc ấy”.
|
Nhà văn Nguyễn Khắc Phê phát biểu tại buổi ra mắt tác phẩm |
Nhà lý luận phê bình Hồ Thế Hà đánh giá: “Thơ Nguyễn Đắc Xuân đa chủ đề, đa cung bậc nhưng tựu trung chủ yếu là chủ đề chiến đấu, chủ đề quê hương đất nuớc và chủ đề tình bạn tình yêu. Nhà thơ đã trực tiếp nói lên tình cảm, tình yêu và khát vọng của mình bằng diễn ngôn nghiêng về tự thoại, tự vấn, có lúc đối thoại và điều trần của một tâm hồn không bao giờ tĩnh mà luôn hướng ngoại, nghi vấn và phản biện để tìm ra lẽ phải và chân lý cuộc đời. Chủ đề đời tư và nhân sinh - thế sự hòa quyện trong nhau để thông điệp đến mọi người những vui buồn, ân nghĩa quanh đời bằng tiếng nói tin yêu và hy vọng”.
|
PGS. TS Hồ Thế Hà phát biểu tại buổi ra mắt sách |
Trong buổi ra mắt, tác giả Nguyễn Đắc Xuân chia sẻ tập thơ nói về tình yêu, đau đớn và khát vọng của ông, sự dấn thân của ông trong cuộc đấu tranh đòi hòa bình của đất nước, những suy tưởng của ông về dân tộc và cả những riêng tư của ông. Nhà thơ cũng bày tỏ sự trân quý của mình về những “nàng thơ” đã cho ông nguồn cảm hứng trên con đường làm thơ.
Tác giả Nguyễn Đắc Xuân được mọi người biết đến với tư cách là nhà nghiên cứu khoa học xã hội và nhân văn với nhiều thành tựu xuất sắc. Ông nổi tiếng với các công trình về lịch sử và văn hóa, đặc biệt là những công trình có liên quan đến các sự kiện, các vua chúa, danh nhân văn hóa Huế và triều Nguyễn. Ít ai biết rằng bên cạnh đó, ông còn là một nhà thơ.
Nhà thơ Nguyễn Đắc Xuân yêu thơ và làm thơ từ lúc còn là học sinh, sinh viên, cho đến những năm xuống đường đấu tranh trong phong trào trí thức yêu nước, chống xâm lược ở các đô thị miền Nam. Một số sáng tác thơ của ông được in trên các báo, tập san và tạp chí công khai và bán công khai của Phong trào yêu nước lúc bấy giờ như Đất mới, Sinh viên, Đối diện, Tổng hội sinh viên Huế.
THANH NHÀN, DIỄM QUỲNH
Chiều 26/12, Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức tổng kết hoạt động năm 2014 và bàn phương hướng hoạt động năm 2015.
Dưới chân phần mộ nhà cách mạng Phan Bội Châu ở khu lưu niệm mang tên ông tại TP Huế có 2 phần mộ khác rất đặc biệt.
Khác với sư tử đá Trung Quốc, con nghê thuần Việt được tạo hình mềm mại hơn, có nhiều răng, đuôi xòe như ngọn lửa...
Xin những bậc chuộng sách vở từ chương đừng mất công dở sử sách Nhà Nguyễn để tìm địa danh này vì nó không phải là cái tên chính thức do vua đặt ra; may ra chỉ có cụ già Léopold Cadière nặng lòng với Huế nên đưa cái tên Nam Đài vào tập san Đô thành Hiếu cổ (Bulletin des Amis du Vieux Hue) mà thôi...
Như một thói quen, một sự tò mò khó lý giải cứ vào những đêm trăng sáng, nhiều người lại đến khu phế tích Tháp Đôi Liễu Cốc (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế) để xem vàng hiển linh.
Đây là một dinh thự 2 tầng được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, khác với các tòa nhà mang phong cách truyền thống trong Tử Cấm Thành.
Đây không phải là sản phẩm gì quá xa hoa mà chỉ là một vật dụng rất quen thuộc của người Việt xưa...
Trước khi có sự biến mất hoàn toàn các dấu tích cuối cùng của cửa “quan ải An-nam” trên đỉnh đèo Hải Vân, địa điểm cao nhất của đường cái quan nối liền Huế với Đà Nẵng, tôi thiết nghĩ cần hồi phục các kỷ niệm của nó bằng cách đưa ra các bức ảnh cho thấy tình trạng hiện nay, cũng như đưa ra một số lời giải thích ngắn gọn liên quan đến cửa ải xưa chưa đầy một thế kỷ này; nhưng hiện nay hoàn toàn bị phế bỏ và đang lần hồi mai một do ảnh hưởng tác hại của mưa nắng, của các loài cây cỏ bám cứng.
Phạm Duy sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hơn một phần ba cuộc đời ông sống ở Sài Gòn, hơn một phần ba sống ở ngoại quốc. Ông đi nhiều, yêu và được yêu cũng nhiều, kể cả người Pháp. Nhưng rồi qua trải nghiệm ông thấy người con gái Huế ông yêu là đẹp nhất, sâu sắc nhất...
Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Không chỉ cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp, Huế trước đây còn là kinh đô của nhà Nguyễn hàng trăm năm, nên đã hội tụ văn hoá nhiều miền của đất nước, tạo nên một di sản văn hoá đồ sộ, trong đó có CA DAO.
Trải qua bao thăng trầm cùng lịch sử, xây rồi phá, phá rồi xây nhưng vẻ đẹp trong lối kiến trúc của nhà thờ chính tòa Phủ Cam vẫn luôn hiện hữu, thách thức với thời gian.
“Tứ thú” xưa gồm ăn trầu, uống trà, hút thuốc, uống rượu được các bậc cha ông chơi và đạt đến một trình độ đẳng cấp.
Trải dòng lịch sử bi tráng của nước Việt, Hải Vân không chỉ là cung đèo kỳ vĩ mà còn đẫm máu xương vệ quốc.
Tổng thể kiến trúc của lăng Thiệu Trị là sự kết hợp và chọn lọc từ mô thức kiến trúc của lăng Gia Long và lăng Minh Mạng. Trải qua thời gian với những biến cố lăng đã trở nên đổ nát.
Vua Hiệp Hòa (Nguyễn Phúc Hồng Dật, 1847 - 1883) là một trong những vị vua có số phận buồn nhất lịch sử Việt
Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.
Bài viết liên quan:
Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.
Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...
Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.