Tôi lang bạt hết một thời trai trẻ Đất nước mình đâu cũng có dòng sông Nhưng thiếu vắng cái phiêu bồng sương khói Trăng cuối chiều soi mây nước bâng khuâng. Giữa lòng tôi man mác bến KIM LUÔNG Qua THƯƠNG BẠC... xa lâu rồi phố cũ Thêm sâu lắng tiếng chuông chùa LINH MỤ Để THỌ XƯƠNG thao thiết mãi canh gà. ... Tôi như sông nhớ về nguồn khắc khoải Chẳng phai mờ trong ký ức tuổi thơ Dẫu cuộn xoáy khi dòng sông gặp biển Vẫn còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ... NGUYỄN QUÂN (nguồn: TCSH số 154 - 12 - 2001) |
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ