ĐÀO DUY ANH
Ảnh: internet
Ngồi trong lặng im
Có những lúc ta ngồi trong lặng im
thèm mình tự do như trẻ sơ sinh cười khóc
không biết mình vô lý - Không biết mình cố ý
chẳng vì đâu???
Tự do đầu tiên cho cách nghĩ
biết hạnh phúc có cơ hội tách mình ra khó nhọc?
niềm vui có bao gồm nụ cười tiếng khóc
ai hỏi những đám mây số phận
cơn mưa nào đến trước?
hoặc sau?
dẫu sao
cũng thấy mình rơi ngoài cửa sổ
như giọt mưa ngấm vào đất những mong ước bật mầm
Ta ngồi lặng im
nhìn vào trái tim mình mang hình hài ngọn lửa
đốt cháy những đêm trắng tìm giấc mơ dựng lại nụ cười
nhưng rồi ngơ ngác
những lo toan cứ quảy gánh đi về...
Ta cứ ngồi như thế trong lặng im
đứng lên sẽ chao như sóng
mà sóng mãi dập dềnh sợ tuyến nước mắt chẳng bình yên
đó không phải lần đầu ta lặng im
nhưng là lần đầu lặng im mất đi khái niệm...
khi phải đong đo một hạnh phúc ốm buồn
Hãy cắn vào trái tim ta nếu em cùng chong mắt
để tin mình thấy nhau trong đêm trắng cần một đong đầy
chúng ta chưa tuyệt vọng một tiếng cười?
sao cứ phó mặc cho những giấc mơ tìm đường chạy trốn
để ngày mai tỉnh dậy một xanh xao...
Phanh phui trần trụi thể xác, linh hồn
giảm thiểu mình trong mọi tương quan để trở thành im lặng
quỹ đạo những ngày câm nín
ta trả giá mình bằng những lo âu
có giọt nước mắt nào đi hỏi đại dương về những nông sâu và mặn?
ánh mắt bao dung buồn bã lắc đầu
không cần ai lau
chỉ cần cái mím môi thật chặt
vuốt giọt trôi xuôi
vào hố linh hồn sâu...
cùng đắng!
(SH294/08-13)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang