Mùa khô Phnôm-mê-lai

11:10 15/06/2012


BÙI VĂN BỒNG

Ảnh: internet

Mùa khô Phnôm-mê-lai


Cắt rừng
Lên Phnôm-mê-lai
Chim kêu ngắt quãng
Gió lay rừng già
Ì ầm tiếng súng Đê-ca
Tưởng cơn mưa đến
Tháng ba sấm rền

Lá vàng lối nhỏ dày thêm
Đi trong cơn khát triền miên cháy lòng
Môi đắng ngắt
Áo khô cong
Nhìn cây hoa mắt tưởng dòng suối xanh

Dằn cơn khát xuống chẳng đành
Một li nước nhỏ cũng thành niềm mơ
Những đôi mắt ướt mong chờ
Nhường nhau mấy giọt nước từ sợi dây

Tìm trong cây
Vắt trong cây
Nước không một giọt
Bướm bay khắp rừng
Lại đi, qua những lòng thung
Sồi khô nứt nẻ
Nắng nung cháy đồi
Tìm lùm cây mát, bạn ơi
Dưới lùm cây ấy còn hơi nước tàn
Cây rung
gió bứt lá vàng
Mong mưa rối ruột
Mênh mang rừng già
Nhớ sao bến nước quê nhà
Những dòng sông chở phù sa êm đềm
Sông xanh gội mái tóc em
Chiếc thuyền giấy thả vào đêm trăng vàng
Nhớ sao cái giếng đầu làng
Những gầu nước mát
Dịu dàng lời ai

Rừng chiều Phnôm-mê-lai
Bao nỗi nhớ suốt chặng dài hành quân
Rừng già chưa một dấu chân
Áo sờn vai ướt mấy lần lại khô

Ngược dòng suối cạn lô nhô
Tìm trong thớ đá mà mơ nước nguồn
Mong trời chớp giật mưa tuôn
Mái tăng hứng nước
Mây luồn trong cây
Đường lên biên giới nắng say
Trong cơn khát, mắt dâng đầy sông quê
Qua bao rừng khộp, rừng le
Khát cho khản đặc tiếng ve Nậm Sài
Phnôm-mê-lai
Phnôm-mê-lai
Chưa yên tiếng súng nổ ngoài biên cương
Những người lính trẻ băng rừng
Diệt căn cứ địch
Truy lùng tàn quân
Vẫn đi
biên giới đã gần
Khát lòng nhưng chẳng dừng chân bao giờ


Bát-đoan-bong
mùa khô 1985

(SH22/12-86)

 


 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán