QUỐC MINH
Tĩnh vật ly cà phê - sơn dầu của Đinh Cường - Ảnh: internet
Ly cà phê
vớt lên từ bùn
nước phèn của đồng chua đói lả
vớt lên từ biển
mạn ván đen sẫm những con thuyền
đã tan
vào sóng gió
Ly cà phê
như sự vẹn nguyên
còn lại sau chiến tranh
Ly cà phê
làm bằng mắt em
đôi mắt nâu trầm
lúng liếng đi qua tai ương xứ sở!
Ly cà phê
tan vào ngực
những cuộc đời
những cuộc đời tan vào cuộc sống
như tan vào bình rượu trắng
Mỗi con người làm một chất men say
Cuộc sống làm nên vị mật - Hòa bình
Hòa bình !
Cầm run run trên tay...
Những ly cà phê thủy tinh dễ vỡ
đặt trên trái đất này
Hòa bình đang thở
Trong cốc đầy.
Một cuộc chiến tranh vừa đi qua đây
Những cơn bão cũng vừa đi qua đây
trên chiếc bàn này
bên cửa sổ
những con mắt của ngôi nhà nhỏ
lặng lẽ nhìn đời thường đi qua
Trong lọ hoa
những bông đồng tiền xòe đỏ
ngoài hiên nắng mơ vàng
sáng mai muôn thuở
bỡ ngỡ
bước sang
Ở trên bàn
những giọt cà phê đang nhỏ
Tong! Tong!...
chiếc đồng hồ nước
đếm bước
thời gian
Thời gian đang đọng lại trên bàn
đọng lại hòa bình !
Ngồi trước ly cà phê
thủy tinh
những áo lính phai bạc
giặt giũ qua chiến tranh
những bộ quần áo thường
không cài huân chương
những bàn tay màu bùn
những bàn tay màu gỉ sắt…
nâng lên
những ly cà phê
hòa bình
quánh đặc
Sáng nay
Hòa bình chảy trên bàn gỗ
ly cà phê
khắp trên trái đất này
uống những ban mai xứ sở
Bạn và tôi
ở mỗi góc của hành tinh
mỗi số phận, mỗi cuộc đời rất khác
nhưng màu nâu hòa bình
trong ly cà phê
đều dịu ngọt.
Bạn và tôi
những bàn tay da vàng
những bàn tay da trắng
những bàn tay da đen…
Hãy nâng lên
ly ngọt ngào trong ngực...
Chúng ta uống
ly cà phê buổi sáng
những chiếc thìa khoắng vào cốc lanh canh
đánh thức khúc nhạc nhộn
Hòa bình
những nụ cười đời thường bình thản
đã tôi qua chiến tranh...
những ly nhỏ Hòa bình sóng sánh
trên khắp hành tinh...
Huế tháng 3-1984
(SH20/8-86)
BẠCH DIỆP
LÊ HUỲNH LÂM
NGÔ MINH
NGUYỄN KHẮC THẠCH
PHẠM BÁ NHƠN
Nếu như “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh xoáy sâu và bi kịch tình yêu và bi kịch con người thời hậu chiến với những ám ảnh chiến tranh thì Trần Vàng Sao đã tái hiện sắc nét một tiếng khóc lớn của những người đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn mang trọn nỗi bi kịch - bi kịch của liệt sĩ thời hậu chiến.
LÊ VĨNH THÁI
NGUYỄN TRỌNG TẠO
LÊ VĨNH THÁI
NGÔ CÔNG TẤN
ĐỨC SƠN
HẢI BẰNG
NGUYÊN QUÂN
NGÔ MINH
(Trích)
55 năm qua, từ những giảng đường Đại học Huế, biết bao thế hệ cầm bút đã đem tâm tình của mình viết thành lịch sử. Trong khuôn khổ kỷ niệm 55 năm thành lập Đại học Huế, TCSH xin giới thiệu chùm thơ của một số tác giả quen thuộc. Sự chọn lựa này không mang tính đại diện cho những thế hệ ở Đại học Huế, nhưng đây là những tên tuổi đã ít nhiều góp phần quan trọng cho sự phong phú đa dạng của một xứ sở được tôn vinh là của thi ca.
"đòi hỏi một chủ nghĩa anh hùng lâu dài nhất, kiên trì nhất, khó khăn nhất của công tác quần chúng và hằng ngày"
LÊNIN
BẠCH DIỆP
LTS: Nhà thơ Ngô Kha sinh năm 1935 tại Huế, dạy văn ở trường Quốc Học Huế khoảng từ 1960-1973. Bạn đọc ở các đô thị miền Nam trước đây đã từng biết Ngô Kha qua hai tập thơ buồn của anh: Hoa cô độc (1962) và Ngụ ngôn của người đãng trí (1969).
LÊ VĨNH THÁI