Liệt kê Chiều Mỹ Sơn chiều vết tháp phai sờn chiều trong mỗi đưòng cong vũ nữ Trà Kiệu tôi mới biết rằng: - Sự thật sẽ là điều không tưởng! Những thiếu nữ lần lượt đi lấy chồng như tổ tiên Chàm xưa thiên di mang theo những vũ điệu li la vũ điệu li kì... Những thiếu nữ khác cũng lần lượt đi lấy chồng như ngày Cao Biền (*) đặt chân vào xứ sở tất cả các vũ điệu rồi trở thành hoang vắng. Chiều nay ánh sáng hồng đánh thức các vũ điệu những vũ điệu bất tuyệt thì những thiếu nữ tôi yêu và không yêu cũng lần lượt lấy chồng. Tôi là ngọn tháp cô đơn mọc lên giữa đất miền Trung gió nắng Trong khốn cùng cô đơn hạnh phúc lại trở về Trong cõi lòng lại mọc lên những ngọn tháp huy hoàng. ------------------------------- * Cao Biên, người đời Đường, nước Trung Hoa. Mai chiếu thuỷ Suốt đời soi mình vào nước nước hiển hiện bóng hình Những đất đá, bê tông, chậu kiểng, nền gạch... cũng thành mặt đất Đất hoà trong nước Nước hoà trong đất Lẫn lộn. Suốt đời soi mình vào nước nước ẩn hiện hư không mà tìm kiếm chính mình. LÝ ĐỢI (nguồn: TCSH số 143 - 01 - 2001) |
...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm
I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly - một người...
Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa
Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.