NGUYỄN MINH KHIÊM
Tranh sơn dầu "Bóng thời gian" của HS Nguyễn Quốc Sơn
Dế mèn không còn chỗ ngủ trong trang cổ tích bâu về
cắn rứt ta buốt từng chân tóc.
Cò trắng trượt chân khỏi khúc à ơi đập cánh vào cửa sổ
đòi mở lối ra đồng.
Sông chết chất lên thuyền, bến chết chất lên thuyền, mái
chèo bó chiếu chất lên thuyền, thuyền mai táng chỗ nu na
nu nống!
Vua bong bóng xòe bàn tay bà mụ không kéo lên được
những dấu chân xỉa lầy xuyên qua thế kỷ.
Vườn chuối xác xơ bao nhiêu mùa bão, tiếng tuổi thơ lộp
độp rơi về.
Rơm rạ không biết mình ấp bọc trứng Âu Cơ, không biết
mình mở vỏ dưa thành ban mai đất nước.
Chiếc cày chìa vôi không mua được vé vào xem bức
tranh đô thị hóa, lặng lẽ tự liệm mình!
Hết mâm cỗ này đến mâm cỗ khác đứng vái sau những
bức tượng bao nhiêu đời chưa tỉnh.
Làng vẫn chép miệng thèm niêu cơm Thạch Sanh trên
mảnh đất mặt người ướp vào tục ngữ ca dao còn nghi
ngút khói.
Đủ loại cầu vồng mê hoặc được bắc vào chốn thần tiên
nhưng nón lá áo tơi vẫn quanh năm dầm mưa dãi nắng.
Chày cối nấc lên đứng làm cổ vật.
Bao nhiêu năm bia miệng thất truyền, lại đục đẽo chạm
vào đầu lưỡi.
Có công mài sắt có ngày nên kim là bí quyết trường tồn.
Thắt lưng buộc bụng là bí quyết trường tồn. Một thứ thần
dược được phát chẩn từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Cột cờ chọn trong bó đũa là dấu chấm than thiệt khô linh
khí, rơm rạ bấu vào lúc lạc bước bơ vơ.
Đám mây lang thang vượt năm tháng tìm về
Hoàng hôn vỡ ký ức màu huyết dụ.
(SH282/08-12)
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY