LÊ VIẾT TƯỜNG
Ảnh: internet
I
Là cánh cung giương lên cuối tầm nhìn
bằng sức lực của nỗi niềm khát vọng
nơi điệp trùng ngọn sóng
vỗ vào trời chao liệng cánh chim
mỗi cuộc đời là một mũi tên
từ đường chân trời lao vút.
Là nơi tuổi thơ từng mơ ước
trong cơn mưa hiện bảy sắc cầu vồng
ngước mắt tìm bờ bến một dòng sông
trời rực nắng, chiếc cầu vồng vụt biến
đến bạc đầu vẫn réo gọi bờ xa
Nơi một thời tuổi trẻ đã đi qua
trang sách lạ dấu bao điều bí ẩn
nơi nụ hôn đầu đến bây giờ còn ấm
đọng trên môi như một vệt nắng vàng
dấu chân trời ngày ấy đã nhòa tan
giữa một vùng ký ức.
Nơi một thời bạn bè mình thao thức
đêm Trường Sơn rừng khộp chắn tầm nhìn
trong cơn sốt dõi mắt về phố biển
hiện một quầng lửa sáng lung linh.
Nơi bây giờ tôi đặt bước chân lên
những cánh rừng mùa khô đang trút lá
giữa đại ngàn gió trời lồng lộng quá
những cây rừng dang tay víu vào nhau
những cây rừng trút lá thay màu
để ngọn gió khỏi lay mình nghiêng ngả
những chiếc rễ vẫn xoáy sâu vào đá
nơi hiện lên yên ả một bầu trời
để vô cùng gần gũi ở trong tôi
một chân trời sóng vỗ
…
III
Tôi đã qua một chân trời gió lộng
đêm mưa rừng ướt sũng tuổi hai lăm
để bâng khuâng nhìn quanh chỗ mình nằm
cúc tần nở rực vàng trong màu nắng
suốt triền đồi những bông hoa yên lặng
ngửng cao đầu trong gió dữ mùa khô
Ta đã qua những trảng nắng rừng thưa
những bản làng còn quá nhiều hẻo lánh
bếp lửa cháy đêm còn chưa đủ sáng
mẹ lên nương còn địu nặng con thơ
những cánh đồng xơ xác mùa khô
hạt lúa lép cùng hai bầu vú mẹ
có một chân trời đã bắt đầu như thế
mở rộng ra từ hướng trái tim mình.
Có một chân trời phía khác lặng thinh
nơi cuộn chỉ buộc diều thời thơ bé
còn sót lại một góc vườn vắng vẻ
cùng vầng trăng lặng lẽ mọc đêm rằm
Hai chân trời trong ta là tất cả
là bầu trời nâng hai cánh hôn ta
là bầu trời của sáng tạo bao la...
Buôn Ma Thuột 12-1985
(SH22/12-86)
Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh
NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi
MINH TỰGuitare
Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư
Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng
THANH THẢO Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh
Du ca
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH