ĐÔNG TRIỀU
Minh họa: Nhím
Hương lúa mới
nhớ chuột đồng và chim sẻ
Không đơn giản tôi được nhìn thấy theo gió
không đơn giản chỉ còn họ thức dậy bốn giờ sáng nấu cơm, rồi rời làng
tôi mang đến
con đường bê-tông ngoằng ngoèo mất dấu trong rặng cây, lại xuất hiện
rồi những con rồng đen không tìm thấy đầu và đuôi phẳng lì loáng
thoáng vết trắng
ghi nhớ tang thương
tôi mang đến cho người hái, tôi đến hái cho người mang đi
sẽ không còn bay trên cao lượn lờ báo tin và rót mật vào khoang mũi
người thấy mình đôi khi như vừa nói
người thấy mình đôi khi cũng buồn vời vợi
nhưng bây giờ chuột đồng và chim sẻ bỏ đi đâu? đã bỏ đi đâu?
Người nói với nhau vừa còn đó những miệng hang mới tinh dấu đồng loại
còn mới ngày nào tuồn rần rật tìm nhau như vỡ chợ
nhưng bối cảnh ấy chỉ là những con cua đồng chạy hạn !...
nó không thể mang cho tôi một giống nòi khác
nó không thể gọi người nông phu những ngày tôi và nắng trong cuộc
chiến chết ngạt
không thể bảo vệ nhau những ngày mây thấp như bầy côn trùng tràn ngập
lúc xưa phải lòng nhau chỉ một lần đoàn người tràn qua tôi vây bủa nó
và chim sẻ
đi tìm miếng cho con
chấm hết năm tháng dài đục nát bờ đê
con người chán chường những cuộc lùng sục không mang về nhà như
giấc mơ trên lá
nó chỉ đốn ngã thân vài ngọn cỏ vượt trời chen lấn nhau đi !...
Có những lần chúng tôi ngỡ được xe đưa rong chơi
ghé lại nhà hàng gặp nhau bạn cũ
đừng hỏi khi loài chim đã nhặt lông ai nhìn nhau mà nhớ?
tôi đã từng nấp ở ngóc ngách xóm làng, ra chợ và ngồi trên những
ngọn cây
có lúc ngửa mặt lên trời nhìn mây trắng toát vẫy tay
sống lâu năm gần nhau quen từng nhịp thở
tôi đang nghĩ về những chú chim sẻ trong nhà hàng, nhốt bên hông
chùa và trên đường phố
hôm qua
Những lúc rộn ràng này thưa vắng tiếng ca đàn chim sẻ
những lúc rộn ràng này ai sẽ bấu chân tôi khi còn là mạ
tôi tiếp tục mang đến những ngôi nhà mới, xốc dậy sự sống, tình yêu
và loằng ngoằng những
con rồng đen rồng trắng
chỉ có bóng dáng quá khứ chui xuống đất và bay lên trời cao biệt dấu
mỗi khi đàn châu chấu bay qua
mỗi khi ngọn cỏ giày thân ta
bao nhiêu năm nữa con người nhìn vào điều gì mà tưởng nhớ
theo những bài thơ bay như bóng ma ám lửng hồn người
chim trời, chuột nhũi và hương lúa mới
gió ngả nghiêng cười trăm năm xa xôi...
Lúc mùa về 2014
(SH308/10-14)
ĐỨC SƠN
Thành Dũng - Nguyễn Doãn Việt - Nguyễn Nhã Tiên - Vũ Tuyết Nhung - Đỗ Trọng Khơi - Lê Minh Thắng - Đỗ Thượng Thế - Bùi Khắc Viên
Trần Ngọc Mỹ - Đông Hà - Nguyễn Thánh Ngã - Hà Nhật - Lê Hưng Tiến - Hoàng Xuân - Cao Quảng Văn - Lưu Ly - Mai Tuyết - Lê Hải Kỳ - Nguyễn Vĩnh Tiến
HUỲNH MINH TÂM
PHAN THỊ THANH NHÀN
NGUYỄN THỊ LIÊN TÂM
NGUYỄN QUỲNH ANH
KIM LOAN
LA MAI THI GIA
NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
VĨ HẠ
NGÔ THANH VÂN
Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Ngọc Vượng - Đặng Văn Sử - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Nhất Mạt Hương
NGÔ THẾ OANH
HỒ PHI PHỤC
LÊ THU THỦY
NGUYỄN SĨ CỨ
Bạch Tâm - Xuân Hoàng - Mộng Phật Tôn Thất Diệm