Sáng ngày 12/04, Nhân kỷ niệm 85 năm ngày tuần báo Nhành Lúa (15/01/1937 – 15/01/2022) và tuần báo Kinh tế Tân văn ra số đầu tiên (9/01/1937 – 9/01/2022), Hội Nhà báo tỉnh phối hợp với Báo Thừa Thiên Huế, Hội Khoa học Lịch sử tỉnh và các cơ quan ban ngành liên quan tổ chức hội thảo khoa học “ Vai trò chủ đạo của báo Nhành Lúa và Kinh tế tân văn trong Mặt trận Dân chủ Đông Dương (1936 – 1939) ở Thừa Thiên Huế”.
Tại Hội thảo
Tham dự Hội thảo có đồng chí Nguyễn Khoa Điềm – Nguyên Trưởng Ban Tư tưởng Văn hóa Trung ương, các đồng chí nguyên lãnh đạo tỉnh; Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hoàng Hải Minh; Phó trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Nguyễn Ngọc Phương cùng đại diện lãnh đạo các Sở ban ngành và các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu...
Tại Hội thảo, Ban tổ chức đã nhận được 16 tham luận bàn về vai trò, vị trí, hoàn cảnh ra đời của hai tuần báo, các nhà báo tham gia ban biên tập và viết bài, các tham luận bàn về ngôn từ, thơ văn, thể loại, tin bài và tính chiến đấu trên báo Nhành lúa và Kinh tế Tân văn.
![]() |
Ban chủ trì Hội Thảo |
Tờ báo Kinh tế Tân văn ra đời vào ngày 09/01/1937, do đồng chí Hồ Cát đứng tên và sáng lập, Nhà báo Phạm Bá Nguyên làm Chủ nhiệm và kiêm Chủ bút. Tham gia Ban biên tập có các đồng chí Nguyễn Chí Diểu, Hải Triều, Phan Đăng Lưu, Lâm Mộng Quang….
Tờ báo Nhành Lúa ra ngày 15/01/1937, do nhà báo Nguyễn Xuân Lữ đứng tên xin phép và làm Chủ nhiệm kiêm Quản lý, Nhà báo Hải Triều làm Tổng thư ký tòa soạn, Tham gia ban biên tập có đồng chí Hải Triều, Nguyễn Chí Diểu, Hải Thanh, Hải Khách, Phan Đăng Lưu...
![]() |
Nhà báo Nguyễn Thị Hồng Hạnh, Chủ tịch Hội Nhà báo tỉnh Thừa Thiên Huế, Tổng Biên Tập Báo Thừa Thiên Huế phát biểu khai mạc Hội thảo |
Cả hai tờ báo này là cơ quan ngôn luận công khai của Tỉnh ủy Thừa Thiên và xứ ủy Trung Kỳ giai đoạn Mặt trận Dân chủ Đông Dương (1936- 1939) và ra đời trong hoàn cảnh hết sức hà khắc của chế độ cai trị, bên ngoài tỏ vẻ tự do dân chủ, nhưng bên trong chúng lại thẳng tay đàn áp nên cả hai tờ báo chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn. Tờ Nhành Lúa tồn tại được hai tháng với 9 số báo, tờ Kinh tế Tân Văn cũng hơn hai tháng chỉ được bốn số thì bị chế độ thực dân bóp chết.
Mặc dù tuổi thọ ngắn nhưng cả hai tuần báo có sức hấp dẫn, cần kíp cho phong trào cách mạng nên đã đi vào đời sống thợ thuyền, quần chúng lao động và cả những viên quan lại tiến bộ, trí thức yêu nước và ảnh hưởng tích cực khá dài về sau.
![]() |
Nhà Báo Dương Phước Thu - Phó Chủ tịch Hội Nhà báo tỉnh Thừa Thiên Huế phát biều đề dẫn Hội thảo |
Hai tuần báo đã có những đóng góp quan trọng trong việc tổ chức thành công nhiều cuộc vận động có ý nghĩa chính trị sâu sắc trên mặt trận báo chí, hiệu quả quần chúng, đòi các quyền dân chủ, tự do cho người dân. Trong đó, có việc định hướng chủ trương của Đảng để tái lập lại Đảng bộ tỉnh và dần từng bước thành lập các chi bộ cơ sở xem như Huyện ủy lâm thời của một số huyện ra đời.
Tuần báo Nhành lúa và Kinh tế Tân văn là sự kiện có ý nghĩa chính trị, văn hóa tư tưởng của giới báo chí Thừa Thiên - Huế nói riêng và miền Trung nói chung về một giai đoạn lịch sử cam go, phức tạp và đầy những biến động ở Huế - Kinh đô cuối cùng của chế độ quân chủ Việt Nam bên cạnh Tòa Khâm sứ Trung Kỳ - bộ máy cai trị xứ An Nam của thực dân Pháp.
Dù đã tồn tại đến nay đã 85 năm nhưng tuần báo Nhành Lúa và Kinh tế Tân văn vẫn có nhiều gợi ý và chỉ dẫn cho hoạt động báo chí thời hiện đại. Đó là về cách lựa chọn nội dung, đề tài phản ánh, cách lựa chọn, sắp xếp các chuyên mục, cách sử dụng ngôn ngữ thông tin trong tin, bài và bài học về sự kết hợp thông tin và truyên truyền vận động để thực hiện những nhiệm vụ trọng yếu của báo chí.
![]() |
Đông đảo các nhà khoa học, nhà nghiên cứu, các nhà báo đến dự |
Hội thảo là dịp để nhìn lại, đánh giá, khẳng định sự đóng góp của báo chí cách mạng công khai những năm 1936 – 1939 và trước, trong Cách mạng tháng 8/1945 ở Huế cũng như ở miền Trung. Sự ra đời, hoạt động tuyên truyền hiệu quả của Nhành Lúa và Kinh tế tân văn đã xác lập chỗ đứng tròng dòng chảy lịch sử báo chí cách mạng ở Huế, miền Trung và rộng ra là cả nước, trong đó nổi bật lên tài năng, cách mạng và vai trò của các nhà báo, nhà hoạt động cách mạng …..
Phương Anh
Cố đô Huế bây giờ không còn trầm mặc, phong cảnh về đêm thật quyến rũ bởi việc chiếu sáng nghệ thuật cầu Trường Tiền.
Sáng 10-3, Sở VHTT&DL tỉnh Thừa Thiên- Huế phối hợp với UBND huyện A Lưới đã tổ chức lễ hội Ariêu Car_một trong những lễ hội văn hóa truyền thống lớn với sự tham gia đông đảo cộng đồng người dân tộc thiểu số Pa Cô, Tà Ôi, Cơ Tu, Pa Hy đang sinh sống ở địa bàn vùng cao huyện A Lưới .
Nhà vườn An Hiên, phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn, Xuân Viên Tiểu Cung... là những nhà vườn đẹp bậc nhất xứ Huế. Hệ thống kiến trúc dân gian này là một điểm nhấn trong khám phá nét đẹp văn hóa Cố đô.
Lễ hội A riêu Car là dịp để các dân tộc hội tụ, thể hiện tinh thần đoàn kết, tính cộng đồng, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa truyền thống.
Là món ăn có cái tên khiến nhiều người phải ngẩn ra vì nghe quá lạ, canh chột nưa chinh phục thực khách bởi hương vị đậm chất quê và cái tình của người dân Huế.
SHO - Sáng ngày 21/2 (14 Tháng Giêng năm Bính Thân), Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế đã tổ chức chuyến đi Viếng mộ thi nhân tại các nghĩa trang trên địa bàn thành phố Huế tưởng nhớ các văn nghệ sĩ đã khuất . Đây là năm thứ tám văn nghệ sĩ Cố đô Huế tổ chức đi viếng mộ thi nhân vào dịp Tết Nguyên tiêu.
Không biết có tự bao giờ mà hoa tre là lễ vật không thể thiếu trong lễ "cúng bổn mạng" đầu năm của mỗi gia đình xứ Huế. Nội tôi kể rằng: Thuở xưa khi chưa có "ông tổ" khai sinh ra loại hoa tre thì người ta "cúng bổn mạng" bằng hoa thọ. Hoa thọ mang ý nghĩa trường tồn, cầu mong được sống lâu để sum vầy cùng con cháu.
Là kinh đô xưa cổ còn được lưu giữ gần như toàn vẹn nhất cho đến bây giờ, Tết ở Huế tượng trưng cho sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại.
Cặp rắn này chỉ xuất hiện tại chùa vào các ngày sóc vọng (các ngày 1, 15, 30 hàng tháng) và trú lại qua đêm trong hang cây da cổ thụ rồi lặng lẽ bỏ đi. Thấy chuyện lạ, một số người cho rằng đây là đôi rắn “có chân tu” nên mới về chùa để “nghe giảng giải kinh Phật”...
Bấy lâu nay, nhiều người dân, du khách vẫn thường nhắc đến con rùa khổng lồ thi thoảng xuất hiện trên dòng sông Hương, đoạn trước mặt điện Hòn Chén (thuộc thôn Ngọc Hồ, phường Hương Hồ, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên – Huế). Người dân địa phương gọi đó là “rùa thần”.
Có thể nói, trong số hàng trăm sản phẩm bằng tre của các nghệ nhân làng Bao La (xã Quảng Phú, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế) tạo nên, chúng tôi ấn tượng nhất là đèn lồng các loại. Từ đèn ú, đèn lục giác, bát giác… Tuy khác nhau về mẫu mã, hình dáng nhưng tất cả đều chan chứa tâm tình, gửi gắm “cái hồn” của làng nghề nơi đây.
Bên cạnh lớp nghệ nhân "vàng", lớp những nghệ sỹ "măng non" - nghệ sỹ trẻ là thế hệ mới sẽ đồng hành cùng nghệ thuật Ca Huế trên con đường phát huy giá trị di sản này ra cộng đồng, tiến tới hội nhập di sản quốc tế. Do đó, việc làm sao để truyền lại vẹn nguyên bản sắc, đúng cái "chất" của Ca Huế cho lớp nghệ sỹ trẻ kế tục cũng đang là vấn đề được các ban, ngành quan tâm.
Chuyên đề trọng điểm của số báo này, dành nhiều trang về Hoàng Phủ Ngọc Tường - nhà văn, nhà văn hóa Huế. Những trang văn của ông, như chiếc đũa thần, thức dậy những vỉa tầng văn hóa Huế. Một điều khác, ông cùng bạn bè thuở ấy, với một hệ mỹ cảm khác biệt, đã tạc vào văn nghệ Huế, Việt Nam những giá trị trường cửu.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Tại Huế, toàn bộ các ấn quý bằng vàng, bạc, ngọc hay còn gọi là Kim Ngọc Bảo Tỷ đến nay không còn một chiếc nào. Có lẽ thật sự đây là điều đáng tiếc nhất khi xuất xứ những chiếc ấn quý đó đều từ Huế mà ra.
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.
Triều đại phong kiến vua Nguyễn cuối cùng tại Huế đã trải qua với bao biến cố lịch sử. Hàng vạn cổ vật quý hiếm đi cùng triều đại này hiện đã mất mát quá nhiều, không còn “ở lại” được trên mảnh đất nó đã từng tồn tại.
Hai đồng tiền cổ quý hiếm là loại tiền dùng để ban thưởng chứ không dùng để trao đổi, mua bán có tên là “Gia Long thông bảo” và “Minh Mạng thông bảo” với kích thước rất lớn vừa được một người dân ở Quảng Bình lần đầu phát hiện.
Với một di sản văn hoá vật thể và tinh thần mang ý nghĩa quốc hồn quốc tuý của dân tộc, Huế là một hiện tượng văn hoá độc đáo của Việt Nam và thế giới.