TUNISIA
Hội nghị Diên Hồng
Những bộ mặt quỷ lấp
ló lấp ló chúng ta
hỏi nhau âu lo phẫn
nộ những bộ mặt quỷ
dấu đằng sau móng vuốt
của lũ hung tàn bản
năng man rợ của bọn
man rợ chúng ta hỏi
nhau và tôi hỏi tôi
những sông Hát và chiến
trường đẫm máu xa xưa
những lầm than oan khuất
của dân tôi còn vang
vọng đâu đây như một
tiếng cồng buồn và chúng
ta hỏi nhau và tôi
hỏi tôi “Nam quốc sơn
hà Nam Đế cư” nhưng
những bộ mặt quỷ vẫn
cứ lấp ló lấp ló
và sau những âu lo
phẫn nộ chúng ta phải
làm gì chúng ta không
biết nhưng chẳng phải
chúng ta không biết vì
lịch sử vẫn còn ghi
và bài hát trên sông
Như Nguyệt và tiếng trống
của Hội nghị Diên Hồng
những bộ mặt quỷ lấp
ló lấp ló những móng
vuốt của lũ hung tàn
một lũ xâm lăng và
những đứa con bất khuất
của mẹ còn đây mãi
mãi với non nước này.
(SH304/06-14)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê