ĐÀO DUY ANH
Ảnh: internet
Giấc Adam...!
Tôi tỉnh giấc Adam
khi em tách ánh sáng ra khỏi bóng tối
lần nữa Thượng Đế hà hơi vào cục đất sét tôi
cùng lúc sự thức tỉnh của một linh hồn
và thế cũng là trần ai...?!
để mang dấu ấn của Thượng Đế rắp tâm cho những hình hài
không chỉ là sự sống - mà là một đời sống...
ý nghĩa con người tan chảy trong dung môi tin - yêu
nụ hôn theo con đường hội cảm thần bí
biết mình còn thở!
Phà khói thuốc vào tóc em
hong khói để bền!
để bện chặt đường nét ấy vào trong ý nghĩ riêng
tôi phản khán mọi nỗ lực vô vọng để vượt qua nó bằng sự kiêu
hãnh đương đầu
thách thức số phận
và tôi biết
hạnh phúc là chân lý TỰ thân, chứ không phải mình tin như thế
TỰ nhọn gai bông hồng làm từ thiện bàn tay giọt máu
hoa tức hương ngây dại và tinh khiết
dưới trời tuyệt lộ - tôi lễ phép như nấm mồ
nhận sự rục rã của từng tế bào chết trong sùng tín
Gió hiu từng cơn gọi điên cuồng bật phắt
những mùa mai... thổi buốt những chiều
mở toang giới hạn
gom một đời xin lần phung phí
đốt hết những buồn vui trong mất tích một ngày
em nhón gót nhẫn nại
tình phôi sinh bấm dấu chân trơn
những nỗi buồn không giới tính nghiêng về phía nào
lạnh buốt khoảng thời gian ân huệ...
tôi nhìn vào hốc lặng để sẵn sàng tự thức
trong tưởng tượng mở ra lời bóng tối
dịch chuyển trong tóc em mùi khói thuốc đầu độc bóng đêm
biết có mang hồn vô tội???
Tôi chới với trong ánh mặt trời bỏ lạnh
trả giá bằng cuộc tự hành hình
đóng đinh câu rút ở cung bậc tin - yêu
vượt qua khả thể - vượt qua mọi rào chắn
đeo vác cái khủng hoảng và hoan hỉ
đi về cõi im lìm bất tận - lẫn khuất một hoan ca uyên áo
khoảnh khắc hợp hôn vẹn toàn trong cái không và cái có của
Thượng Đế
(SH291/5-13)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang