- Người từng kéo cao cờ đỏ sao vàng trên Kỳ đài Huế - Mai An Nguyễn Anh Tuấn
VĂN
- T - Đinh Phương
- Sự sống trong lòng bàn tay - Đông Hà
- Tản mạn về sự cách ly - Valentin Husson - Hồ Hải Nhật dịch
- Các tiểu thuyết viết về những trận đại dịch dạy chúng ta điều gì - Orhan Pamuk - Tuệ Đan dịch
- Con mèo đen - Nguyễn Văn Uông
THƠ:
- QUỲNH NGA
+ Hương đồng bằng
- VĨNH THÔNG
+ Hạ & mưa
+ Bạn biết không
- LÊ VI THỦY
+ Khi tất cả chỉ là quá khứ
+ Ngẫm đêm
- KHÉT
+ Dạ khúc lãng quên
+ Gió gọi Jrai
- PHẠM HIỀN MÂY
+ Trắng tay trời khói bay
+ Chốn về...
- NP PHAN
+ Biến khúc thời gian
- VŨ DY
+ Đêm một phía hoàng mai
+ Giữ riêng mình một trùng dương ngắt xanh
- NGUYỄN NHÃ TIÊN
+ Gió hồi âm
+ Bài thơ vô ngôn
- LƯU XÔNG PHA
+ Người dưng
- HOÀNG THỤY ANH
+ Cát và mưa
+ Tình
- PHAN DUY
+ Trong một chiều mưa
- TRẦN VĂN THIÊN
+ Nước mắt của đêm
+ Chiêm bao núi
NHẠC:
- Lời người lính - Nhạc: Võ Phương Anh Lợi; Lời thơ: Nguyễn Quang Hà
- Tôi muốn nói bằng tiếng nói Tổ quốc tôi - Nhạc: Lê Kỳ Lộc; Phỏng thơ: Hoàng Vũ Thuật
CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI
- Bữa tiệc ngoài trời - Katherine Mansfield - Trần Ngọc Hồ Trường dịch
NGHIÊN CỨU VÀ BÌNH LUẬN
- Nguyễn Khuyến đi xem Hội Tây - Nguyễn Dư
- Lê Anh Hoài - Tạp kỹ của những dị truyện - Thái Phan Vàng Anh
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM:
- Tóm lược tiểu sử và tác phẩm Nguyễn Đức Sơn - Bửu Ý
- Kỷ niệm với Nguyễn Đức Sơn - Bửu Ý
- Thơ NGUYỄN ĐỨC SƠN
+ Đi thăm bạn sắp đẻ ở Di Linh
+ Một mình đi luồn vô luồn ra trong núi chơi
+ Trên rừng thưa
+ Hoài niệm (nhớ Quách Thoại)
+ Dran
+ Thoát
+ Một mình nằm thở đủ kiểu bên bờ biển
+ Nhìn con tập lật
+ Không đề
- Tạ Tỵ, họa sĩ tiên/tiền phong - Đỗ Lai Thúy
- Kỷ niệm Kiev với Trần Đình Sử - Huỳnh Như Phương
* Bìa 1: Tác phẩm “AN” (Màu nước, 56 x 76 cm, 2020) của họa sỹ Đỗ Hiền
* Bìa 2:
- Tranh cổ động, chủ đề “Chung sức phòng, chống Covid-19” của tác giả Trần Phương Chi
- Tranh cổ động, chủ đề: “Kiên quyết đẩy lùi Covid-19 vì một Trái đất “Khỏe” của tác giả Nguyễn Văn Hưng
- Minh họa: Hs Nguyễn Thiện Đức, Hs Phan Thanh Bình, Hs Đặng Mậu Tựu
- Vi nhét: Họa sĩ Tô Trần Bích Thúy
Ban Biên tập
“Ngài” rùa đá được xem như một trong hai linh vật để trấn yểm vùng đất Phú Lộc (Thừa Thiên - Huế), trên đầu “ngài” còn có một chữ Vương.
Huế có những sáng mờ sương, sương giăng kín những tuyến phố, bầu trời như sà xuống tận đầu người, xứ Huế vốn mộng mơ càng thêm huyền ảo.
Lối kiến trúc độc đáo thuộc hệ phái thevarada (Nam tông) tạo cho chùa Thiền Lâm một nét đẹp khác biệt so với các cổ tự đất cố đô.
Cố đô Huế bây giờ không còn trầm mặc, phong cảnh về đêm thật quyến rũ bởi việc chiếu sáng nghệ thuật cầu Trường Tiền.
Sáng 10-3, Sở VHTT&DL tỉnh Thừa Thiên- Huế phối hợp với UBND huyện A Lưới đã tổ chức lễ hội Ariêu Car_một trong những lễ hội văn hóa truyền thống lớn với sự tham gia đông đảo cộng đồng người dân tộc thiểu số Pa Cô, Tà Ôi, Cơ Tu, Pa Hy đang sinh sống ở địa bàn vùng cao huyện A Lưới .
Nhà vườn An Hiên, phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn, Xuân Viên Tiểu Cung... là những nhà vườn đẹp bậc nhất xứ Huế. Hệ thống kiến trúc dân gian này là một điểm nhấn trong khám phá nét đẹp văn hóa Cố đô.
Lễ hội A riêu Car là dịp để các dân tộc hội tụ, thể hiện tinh thần đoàn kết, tính cộng đồng, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa truyền thống.
Là món ăn có cái tên khiến nhiều người phải ngẩn ra vì nghe quá lạ, canh chột nưa chinh phục thực khách bởi hương vị đậm chất quê và cái tình của người dân Huế.
SHO - Sáng ngày 21/2 (14 Tháng Giêng năm Bính Thân), Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế đã tổ chức chuyến đi Viếng mộ thi nhân tại các nghĩa trang trên địa bàn thành phố Huế tưởng nhớ các văn nghệ sĩ đã khuất . Đây là năm thứ tám văn nghệ sĩ Cố đô Huế tổ chức đi viếng mộ thi nhân vào dịp Tết Nguyên tiêu.
Không biết có tự bao giờ mà hoa tre là lễ vật không thể thiếu trong lễ "cúng bổn mạng" đầu năm của mỗi gia đình xứ Huế. Nội tôi kể rằng: Thuở xưa khi chưa có "ông tổ" khai sinh ra loại hoa tre thì người ta "cúng bổn mạng" bằng hoa thọ. Hoa thọ mang ý nghĩa trường tồn, cầu mong được sống lâu để sum vầy cùng con cháu.
Là kinh đô xưa cổ còn được lưu giữ gần như toàn vẹn nhất cho đến bây giờ, Tết ở Huế tượng trưng cho sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại.
Cặp rắn này chỉ xuất hiện tại chùa vào các ngày sóc vọng (các ngày 1, 15, 30 hàng tháng) và trú lại qua đêm trong hang cây da cổ thụ rồi lặng lẽ bỏ đi. Thấy chuyện lạ, một số người cho rằng đây là đôi rắn “có chân tu” nên mới về chùa để “nghe giảng giải kinh Phật”...
Bấy lâu nay, nhiều người dân, du khách vẫn thường nhắc đến con rùa khổng lồ thi thoảng xuất hiện trên dòng sông Hương, đoạn trước mặt điện Hòn Chén (thuộc thôn Ngọc Hồ, phường Hương Hồ, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên – Huế). Người dân địa phương gọi đó là “rùa thần”.
Có thể nói, trong số hàng trăm sản phẩm bằng tre của các nghệ nhân làng Bao La (xã Quảng Phú, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế) tạo nên, chúng tôi ấn tượng nhất là đèn lồng các loại. Từ đèn ú, đèn lục giác, bát giác… Tuy khác nhau về mẫu mã, hình dáng nhưng tất cả đều chan chứa tâm tình, gửi gắm “cái hồn” của làng nghề nơi đây.
Bên cạnh lớp nghệ nhân "vàng", lớp những nghệ sỹ "măng non" - nghệ sỹ trẻ là thế hệ mới sẽ đồng hành cùng nghệ thuật Ca Huế trên con đường phát huy giá trị di sản này ra cộng đồng, tiến tới hội nhập di sản quốc tế. Do đó, việc làm sao để truyền lại vẹn nguyên bản sắc, đúng cái "chất" của Ca Huế cho lớp nghệ sỹ trẻ kế tục cũng đang là vấn đề được các ban, ngành quan tâm.
Chuyên đề trọng điểm của số báo này, dành nhiều trang về Hoàng Phủ Ngọc Tường - nhà văn, nhà văn hóa Huế. Những trang văn của ông, như chiếc đũa thần, thức dậy những vỉa tầng văn hóa Huế. Một điều khác, ông cùng bạn bè thuở ấy, với một hệ mỹ cảm khác biệt, đã tạc vào văn nghệ Huế, Việt Nam những giá trị trường cửu.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Tại Huế, toàn bộ các ấn quý bằng vàng, bạc, ngọc hay còn gọi là Kim Ngọc Bảo Tỷ đến nay không còn một chiếc nào. Có lẽ thật sự đây là điều đáng tiếc nhất khi xuất xứ những chiếc ấn quý đó đều từ Huế mà ra.
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.