Tháng tư về khiến chúng ta nhớ đến các anh, những người con của quê hương đã nằm xuống những nghĩa trang “rêu mờ mộ chí”, “Các thông tin trên bia/ Tất cả còn để ngỏ/ Tiếng các anh vọng về”… Nơi ấy ánh lên sắc màu của vẻ đẹp lặng thầm mỗi sáng mỗi chiều khi nắng chiếu xiên đỉnh núi. Những hình ảnh lấp lánh trong thơ: “Mưa biên giới bỗng mồ côi giọt chồng”; “Cỏ xanh ngằn ngặt lời thề nước non”, không khỏi khiến chúng ta lặng đi dưới bầu trời bình yên.
Bìa Tạp chí Sông Hương số 362
Tình yêu quê hương được tiếp nối qua từng thế hệ từ cái nhìn ngược về muôn vàn hy sinh mất mát. Phần văn xuôi giới thiệu đến bạn đọc 1 chương trích từ bản thảo tiểu thuyết Đường về Thăng Long của nhà văn Nguyễn Thế Quang, viết về nhân vật lịch sử Đại tướng Võ Nguyên Giáp, từng là học sinh ở Huế, thân thiết với những người nổi tiếng sau này như Nguyễn Chí Diểu, Hải Triều,… Như lời của Đại tướng, “Huế là nơi sớm cho mình biết thêm những bài học quan trọng nhất của cuộc đời”. Thời “sông Hương nổi sóng, kinh đô Huế rùng rùng náo động”; những ngày sôi nổi tuyệt vời ở Huế của người học trò Võ Giáp, đặc biệt được tiếp xúc với cụ Phan Bội Châu đã hun đúc phẩm chất yêu nước, khiến con người ấy chín chắn, mực thước và đầy bản lĩnh trong cách mạng ngay khi tuổi đời vẫn còn rất trẻ.
Hai truyện ngắn hiện đại trong số báo này Cái bóng và Đường tới Babel. Ở Cái bóng là cơn-đau-mộng-mị của một bệnh nhân chỉ có thể nhìn thấy cái bóng của cô y tá trên tường đều đặn trong từng đêm. Cái bóng như là sự hiện diện của thiên sứ, mộng du, cô độc. Một lần anh thoát khỏi cơn mê và trở lại nhà thương xưa tìm nàng, miêu tả về cái bóng nhưng không ai hình dung ra được con người thật. Một truyện ngắn huyền mị đẹp như bức tĩnh vật về cái bóng miên man trong tâm tưởng… Và Đường tới Babel cũng đầy diễm ảo: “Ngoài bóng đêm kia là gì? Họ không rõ. Có thể là mặt đất, có thể là tháp cao, có thể là vực sâu, có thể là muôn vàn thú dữ đang phục sẵn rình rập, có thể là không ở một nơi nào cả…”.
Nhân một năm ngày mất của nhà thơ Trần Vàng Sao (9/5/2018 - 9/5/2019), Sông Hương giới thiệu bài thơ Lời cuối của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm viết cách 1 năm về trước, tưởng niệm nhà thơ Trần Vàng Sao: “Rời ngôi nhà cố quận về sườn núi xanh”, “Anh trở lại yên lành sâu xa…”; Sông Hương đăng lại “Bài thơ của một người yêu nước mình” và bài viết của tác giả Hồ Thế Hà, về hành trình của một người yêu nước gắn chặt với những người thân yêu, khiến tình yêu quê hương trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết.
Nhiều bài viết khác trong số báo rất đáng chú ý. Kỳ cuối của “Phụ nữ và chủ nghĩa dân tộc: Vấn đề phụ nữ trong dự án quốc gia - dân tộc của Phan Bội Châu” làm rõ bước nhảy vọt trong nhận thức về phụ nữ ở Việt Nam những năm giao thời đầu thế kỷ XX, và sự hiện diện của Phan Bội Châu như một tấm gương soi xuống những thân phận thấp hèn ở nghĩa rộng. “Jacques Sohier - Các chức năng của tính siêu văn bản”, lóe lên ánh nhìn về “siêu thức”, về những hư cấu dường như nằm ngoài ý thức mà ở đó ý thức chỉ là một sự phản chiếu…
MỤC LỤC:
VĂN
- ĐƯỜNG VỀ THĂNG LONG - Nguyễn Thế Quang
+ Minh họa: HS Đặng Mậu Tựu
- CÁI BÓNG - Đinh Ngọc Tâm
+ Minh họa: HS Tô Trần Bích Thúy
- ĐƯỜNG TỚI BABEL - Phạm Giai Quỳnh
+ Minh họa: HS Nguyễn Thiện Đức
THƠ:
- TRIỀU LA VỸ
+ Chiều không tên họ
- NGUYỄN THÀNH VÂN
+ Thương lắm đồng đội tôi
- PHẠM TẤN HẦU
+ Đi lạc
+ Phúc âm cho tôi
+ Và, phúc âm cho em
- LÊ THÀNH NGHỊ
+ Trong tĩnh tại
+ Côn Sơn
- NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ
+ Hoang phí
+ Một thế giới lệch
- NGUYỄN QUỲNH ANH
+ Xanh biếc tầm xuân
- ĐẶNG VĂN SỬ
+ Lưới duyên
- NGUYỄN LÃM THẮNG
+ Chiều về làng cũ
- TRẦN ĐỨC TÍN
+ Người đàn bà ngồi khâu lại vết thương
- TRẦN NHƯ LUẬN
+ Giếng làng
- TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
+ Khúc mây 1
+ Khúc mây 3
- TRẦN VẠN GIÃ
+ Nơi vùng trú ngụ
- NHƯ QUỲNH DE PRELLE
+ 20.
- HOÀNG THỤY ANH
+ Hành trình này hạnh phúc này chúng mình không vay mượn bao giờ
- NGUYỄN THÚY HẠNH
+ Utopiem
+ Tu từ
- NGÀN THƯƠNG
+ Đi là trở lại
- ĐỨC SƠN
+ Khúc hát mưa xuân
- VY THÙY LINH
+ Mẹ muốn viết thơ tình kiểu khác
+ Một người thầy có cánh
NHẠC:
- Trăng và Quỳnh - Nhạc: PHẠM XUÂN THÍCH; Thơ: NGUYỄN KHOA NHƯ Ý
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM:
* Nhân 1 năm ngày mất nhà thơ Trần Vàng Sao:
+ Lời cuối - NGUYỄN KHOA ĐIỀM
+ Bài thơ của một người yêu nước mình - TRẦN VÀNG SAO
+ Mãi mãi còn đây bài thơ của một người yêu nước mình - HỒ THẾ HÀ
- MIÊN DI - NGƯỜI ĐI HOANG U SẦU - Yến Thanh
CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI
- Ba với một là một - AMBROSE BIERCE - Việt Phương dịch
+ Minh họa: NHÍM
NGHIÊN CỨU VÀ BÌNH LUẬN
- PHỤ NỮ VÀ CHỦ NGHĨA DÂN TỘC: VẤN ĐỀ PHỤ NỮ TRONG DỰ ÁN QUỐC GIA - DÂN TỘC CỦA PHAN BỘI CHÂU (Kỳ cuối) - Đoàn Ánh Dương
- JACQUES SOHIER - CÁC CHỨC NĂNG CỦA TÍNH SIÊU VĂN BẢN - Phạm Tấn Xuân Cao dịch
HUẾ - DÒNG CHẢY VĂN HÓA
- Để bảo tồn và phát triển nền thể thao dân tộc tại Thừa Thiên Huế - LÊ HOÀNG TÙNG
* Bìa 2 & Bìa 3: - TỐI GIẢN TRONG NGHỆ THUẬT - Đặng Triệu Văn
* Bìa 1: Tác phẩm “Dạ khúc thiên nhiên 2” (120cm x 160 cm, Arilic) của họa sĩ PHẠM HOÀNG ANH
- Vi nhét: HS TÔ TRẦN BÍCH THÚY
BAN BIÊN TẬP
Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.
Bài viết liên quan:
Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.
Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...
Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.
Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt
Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.
Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.
Kinh thành ở cố đô Huế vốn là vùng đất thấp trũng. Người xưa đã làm những gì để chống ngập cũng là một bài học đáng tham khảo cho chúng ta hôm nay.
Trấn Hải thành là công trình đã chứng kiến trang sử bi thương của Huế trong công cuộc chống giặc ngoại xâm cuối thế kỷ 19.
Vào cung là đến với cuộc sống giàu sang nhung lụa nhưng với phần lớn cung nữ, Tử Cấm thành lại là nơi chôn vùi tuổi xuân của họ.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Theo sử sách chép lại, không chỉ có triều vua Trần quy định việc anh - em - cô - cháu trong họ lấy nhau với mục đích không để họ ngoài lọt vào nhằm nhăm nhe ngôi báu, mà thời nhà Nguyễn – triều đại cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam cũng xảy ra hiện tượng này.
Gần 150 năm giữ vai trò là kinh đô của cả nước, triều Nguyễn được nhận định là một triều đại quân chủ đặc biệt nhất trong tất cả các triều đại quân chủ ở nước ta. Riêng số lượng sách vở được biên soạn dưới triều này cũng nhiều hơn toàn bộ di sản của các triều đại khác cộng lại.
Từ Dụ Thái Hậu nổi tiếng là một bà hoàng yêu nước thương dân. Tiếc rằng lăng mộ của bà đã bị thời gian và con người hủy hoại...
Du lịch Huế, ngoài thăm quan những địa điểm nổi tiếng như Đại Nội, Chùa Thiên Mụ, hệ thống lăng tẩm của các vua chúa triều Nguyễn,... thì Huế còn sở hữu nhiều điểm đến thú vị mà bạn chưa khám phá hết.
Ở Việt
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Gắn liền với một giai thoại từ thời mở làng, trải qua hàng trăm năm, người dân xã Hương Thọ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế truyền tai nhau những câu chuyện huyền bí về một hòn “đá lạ” ở điện Mẹ Nằm.
Với quyền lực cùng sự tàn nhẫn vô hạn, Ngô Đình Cẩn được mệnh danh là "Bạo chúa miền Trung" trong suốt thời gian Ngô Đình Diệm nắm quyền.