Mảng sáng tác trong Số đặc biệt 27 kỳ này giới thiệu đến bạn đọc dòng thơ văn nhiều sinh khí, cảm hoài miên man về vùng đất Phú Xuân (huyện Krông Năng, tỉnh Đắk Lắk) - xã kinh tế mới của bà con người Huế, gợi lại từng ngăn ô ký ức của những người con cố xứ từng sống, từng qua đây và lần trở lại lưu luyến khôn cùng.
Sông Hương Số đặc biệt tháng 12 sẽ khép lại 4 số báo ra định kỳ theo quý trong mỗi năm. Một sự kiện nổi bật: Hình ảnh Bác Hồ hiện lên dưới góc nhìn nghệ thuật trong cuộc triển lãm tranh tượng với chủ đề “Bác Hồ của chúng ta” cuối tháng 11/2017 do Đảng ủy Trường Đại học Nghệ thuật Huế tổ chức đã tạo nên niềm rung cảm sâu sắc về vị lãnh tụ luôn toát lên vẻ bình dị; như một mẫu số chung về những bậc trí nhân tầm vóc thường để lại dấu ấn của sự thông suốt, hòa quyện triết lý cao siêu với đời sống.
Bên cạnh những hoạt động văn hóa mang tính lễ hội và gắn với những ngày lễ trọng, Ban Biên tập luôn dành nhiều tâm huyết gửi đến bạn đọc những tìm tòi khám phá về văn hóa Huế cũng như những giá trị nền tảng được nhìn dưới góc độ chuyên sâu. “Vai trò và vị thế của tộc Nguyễn Cửu đối với lịch sử, văn hóa xứ thần kinh” khảo cứu về một dòng tộc không chỉ là đại công thần của triều Nguyễn mà còn góp công lớn đối với lịch sử văn hóa của đất nước. “Con đường Âm Hồn” (hay còn gọi Ngã tư Âm Hồn/ ngã tư Mai Thúc Loan - Lê Thánh Tôn, năm 1957 đổi thành đường Nguyễn Hiệu, sau năm 1975 đổi thành Lê Thánh Tôn cho đến bây giờ); ngoài Miếu Âm Hồn, bước chậm qua con đường mang đậm dấu ấn lịch sử bi thương là những địa chỉ đỏ làm sáng lên một góc Huế xưa, như: Nhà lưu niệm di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh, Khách sạn Bao Báp, Nhà của liệt sĩ - bác sĩ Đặng Thùy Trâm, Lạc Viên, Tuyệt Tình Cốc, v.v. “Về một bài thơ còn sót lại của ông hoàng Thọ Xuân Vương - Nguyễn Phúc Miên Định” là nỗi lòng nhắn nhủ của bậc đế vương: “Chớ để cảnh xưa nên tàn tích;/ Chỉnh đốn, sửa sang tỏ tiền nhân”. Đặc biệt, nhân sự kiện nước ta đón nhận bằng UNESCO ghi danh “Thực hành Tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ của người Việt” là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại ngày 2/4/2017 (được công nhận ngày 1/12/2016), bài “Dòng họ bốn đời gắn bó với quần thể di sản Phủ Dày” viết về một gia đình cha truyền con nối quản lý, chăm lo hương khói đền Nguyệt Du Cung và tuyên truyền giáo lý Đạo Mẫu, giúp mọi người hướng đến tín hiệu tâm linh thuần khiết chiếu rọi vào miền tươi sáng trong sâu thẳm tâm thức con người.
Mảng sáng tác trong Số đặc biệt 27 kỳ này giới thiệu đến bạn đọc dòng thơ văn nhiều sinh khí, cảm hoài miên man về vùng đất Phú Xuân (huyện Krông Năng, tỉnh Đắk Lắk) - xã kinh tế mới của bà con người Huế, gợi lại từng ngăn ô ký ức của những người con cố xứ từng sống, từng qua đây và lần trở lại lưu luyến khôn cùng.
Dưới đây là Mục Lục:
- MỘT GÓC NHÌN ĐẦY ẮP TÌNH CẢM VỀ BÁC HỒ - TRIỀU SƠN
- MŨI TÀU XANH CỦA HUẾ - PHƯỚC VĨNH
- VAI TRÒ VÀ VỊ THẾ CỦA TỘC NGUYỄN CỬU ĐỐI VỚI LỊCH SỬ, VĂN HÓA XỨ THẦN KINH - VÕ VINH QUANG
- DÒNG HỌ BỐN ĐỜI GẮN BÓ VỚI QUẦN THỂ DI SẢN PHỦ DÀY- PHẠM TRƯỜNG AN
*Chuyện mấy lối: TỤC CẮM KHEM - NGUYỄN DƯ
- VỀ MỘT BÀI THƠ CÒN SÓT LẠI CỦA ÔNG HOÀNG THỌ XUÂN VƯƠNG – NGUYỄN PHÚC MIÊN ĐỊNH - NGUYỄN VĂN CƯƠNG
* Thơ - “PHÍM SÔNG HƯƠNG NGÂN LÊN TỪ PHỐ NÚI”: NGUYÊN QUÂN * LÊ TẤN QUỲNH ĐỖ VĂN KHOÁI * NGÔ CÔNG TẤN * NGUYỄN THIỀN NGHI * TRẦN BÁ ĐẠI DƯƠNG PHẠM XUÂN PHỤNG * ĐẶNG VĂN SỬ * LÊ VIẾT XUÂN * NGÀN THƯƠNG
*Nhạc: MỜI BẠN ĐẾN THĂM HÀ GIANG QUÊ TÔI - MINH TIẾN
* Nhạc: TRỞ LẠI PHÚ XUÂN – Nhạc: TRẦN VĂN TƯƠNG & Thơ: TRẦN CHI
- PHÚ XUÂN – NHỮNG Ô NGĂN TRONG KÝ ỨC CỦA TÔI - PHẠM PHÚ PHONG
* Truyện ngắn: KHI HỌ HÔN NHAU MƯA BẮT ĐẦU RƠI TRÊN MẶT SÔNG - NGUYỄN ĐỨC TÙNG
* Truyện ngắn: BÍ SỬ MỘT DÒNG ĐỜI - HỒ TRẦN
*Thơ: PHẠM QUYÊN CHI * TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG ĐỖ THÀNH ĐỒNG * HẠ NHIÊN THẢO * NGÔ HOÀNG ANH * NGUYỄN TÂN DÂN
*Chuyện ít ai biết: CON ĐƯỜNG ÂM HỒN - NGUYỄN THƯỢNG HIỀN
- NÓI VỀ HOA TẦM GỬI - HOÀNG PHỦ NGỌC PHAN
- NHỚ VỀ ANH TRẦN QUANG LONG - TRẦN THỊ KIÊN TRINH
- BÀI VIẾT CUỐI CÙNG CỦA HỌA SĨ LÊ BÁ ĐẢNG - LÊ BÁ ĐẢNG
- HẤP HÔN TÔN NỮ- TRẦN KIÊM ĐOÀN
- VÀ NƠI ĐÂY HOÀNG HÔN YÊN TĨNH - NGUYÊN HƯƠNG
- “HỘI NGỘ” – BẢN GIAO HƯỞNG ĐA THANH CủA MỸ THUẬT HUẾ - PHẠM TẤN XUÂN CAO
*coffee.com: THỂ PHÁCH CHO NHỮNG HÀNH TRÌNH - LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
-NỬA THẾ KỶ SUỐI TRINH NGUYÊN HƯ ẢO - LÊ TỪ HIỂN
- BORGES CÓ PHẢI LÀ NHÀ VĂN ĐÌNH ĐÁM NHẤT THẾ KỶ XX? - JANE CIABATTARI (Tuệ Đan dịch)
- VĂN XUÔI LÊ THANH KỲ NHÌN TỪ PHÊ BÌNH SINH THÁI - MỘC MIÊN
*Tác phẩm TĨNH LẶNG - Ảnh TÔN NỮ NGỌC MAI
* Tác phẩm TỎA SÁNG - Ảnh KHOA HUY...
* Bìa 1: RUỘT HUẾ (Sơn dầu) của họa sĩ VÕ THÀNH THÂN - tác phẩm đạt giải Ba tại Festival Mỹ thuật trẻ 2017 do Cục Mỹ thuật, Nhiếp ảnh và Triển lãm - Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch tổ chức.
Ban Biên Tập
Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.
Bài viết liên quan:
Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.
Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...
Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.
Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt
Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.
Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.
Kinh thành ở cố đô Huế vốn là vùng đất thấp trũng. Người xưa đã làm những gì để chống ngập cũng là một bài học đáng tham khảo cho chúng ta hôm nay.
Trấn Hải thành là công trình đã chứng kiến trang sử bi thương của Huế trong công cuộc chống giặc ngoại xâm cuối thế kỷ 19.
Vào cung là đến với cuộc sống giàu sang nhung lụa nhưng với phần lớn cung nữ, Tử Cấm thành lại là nơi chôn vùi tuổi xuân của họ.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Theo sử sách chép lại, không chỉ có triều vua Trần quy định việc anh - em - cô - cháu trong họ lấy nhau với mục đích không để họ ngoài lọt vào nhằm nhăm nhe ngôi báu, mà thời nhà Nguyễn – triều đại cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam cũng xảy ra hiện tượng này.
Gần 150 năm giữ vai trò là kinh đô của cả nước, triều Nguyễn được nhận định là một triều đại quân chủ đặc biệt nhất trong tất cả các triều đại quân chủ ở nước ta. Riêng số lượng sách vở được biên soạn dưới triều này cũng nhiều hơn toàn bộ di sản của các triều đại khác cộng lại.
Từ Dụ Thái Hậu nổi tiếng là một bà hoàng yêu nước thương dân. Tiếc rằng lăng mộ của bà đã bị thời gian và con người hủy hoại...
Du lịch Huế, ngoài thăm quan những địa điểm nổi tiếng như Đại Nội, Chùa Thiên Mụ, hệ thống lăng tẩm của các vua chúa triều Nguyễn,... thì Huế còn sở hữu nhiều điểm đến thú vị mà bạn chưa khám phá hết.
Ở Việt
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Gắn liền với một giai thoại từ thời mở làng, trải qua hàng trăm năm, người dân xã Hương Thọ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế truyền tai nhau những câu chuyện huyền bí về một hòn “đá lạ” ở điện Mẹ Nằm.
Với quyền lực cùng sự tàn nhẫn vô hạn, Ngô Đình Cẩn được mệnh danh là "Bạo chúa miền Trung" trong suốt thời gian Ngô Đình Diệm nắm quyền.