FAN TUẤN ANH
Ảnh: internet
Đoản khúc số 122
Ừ! Thì ra thế giới này thật buồn lắm đấy…
Những đứa trẻ sơ sinh mỗi ngày đang học nói để đau khổ như chúng ta
Chúng đang học cách yêu thương nhằm nếm trải sự đánh mất tình yêu, sự tan vỡ của gia đình, hoặc sự rời xa dần của những người thân trong thời gian, thông qua cái chết
Thế giới của anh, thế giới của em, thế giới của chúng ta…
Cuối cùng thế giới này chỉ dành cho thế giới
Những tinh cầu không bao giờ kịp nhìn thấy nhau khi vẫn còn tồn tại ở trên đời
Anh không dành cho em, em không cần anh, và thế giới không bao giờ có chỗ cho đôi ta trú ngụ
Anh đã tìm em trong bụng của cá voi, anh đã quay về với em từ mê cung của quỷ đầu bò Minotaur, anh đã dệt tặng em bộ lông cừu vàng
Tất cả chỉ để làm chúng ta xót xa thêm chút nữa cho những điều đã không có thật ở trên đời
Có bao giờ em khóc vì trong giấc mơ đã trót đánh rơi?
Chiếc nhẫn đính hôn, những đứa trẻ con và một ngôi nhà ấm áp
Như anh mỗi ngày qua luôn nghĩ về những nỗi đau tưởng tượng, những hạnh phúc tưởng tượng, và những tưởng tượng về những tưởng tượng
Anh đã dành cả đời mình để mặc niệm cho chúng, những điều không bao giờ thực hữu ở trên đời
Như những thai nhi chưa kịp chào đời đã bị phá đi, những con nòng nọc chết khô khi chưa kịp lên bờ, hoặc những quả trứng lộn bị giết ngay khi vịt con còn chưa mở vỏ
Anh đã khóc cho thế giới này, thế giới này khóc cho em, và không có ai sẵn lòng khóc cho anh thêm lần nữa
(Những nỗi buồn cũng thôi không còn là kỷ vật của đôi ta…)
Ừ! Thì ra chúng ta trong thế giới này cũng cô đơn lắm đấy…
Em hạnh phúc cô đơn, thế giới đông vui cô đơn và anh thành công cô đơn, thất bại cô đơn và vui cười một cách cô đơn
Những đại lục cuối cùng thật ra cũng đang trôi, những loài động vật mỗi ngày thật ra vẫn đang tiến hóa, những tảng băng ở địa cực thật ra mỗi ngày vẫn đang tan ra
Em thật ra vẫn còn nhớ về và thương anh lụi tàn, nhưng liệu ai có thể kiên nhẫn và sống đủ lâu để thấy đại lục trôi, sự tiến hóa của loài hay băng tan hết từ địa cực?
Anh đã nguyện hiến tế con trai mình nhằm thể hiện đức tin, anh đã từng nhường xác mình cho cọp ăn nhằm cứu mẹ, anh đã suốt đời hành hương về Mecca
Tất cả chỉ để cho em thấy rằng, thế giới này dẫu cô đơn đến chừng nào em vẫn còn có anh
Nhưng giờ em đã có những nỗi cô đơn nguyên lành, những hạnh phúc cầm chừng, và sự an lòng nghiễm nhiên về thế giới
Đằng sau tất cả bầy đàn nói cười, bè lũ niềm vui, băng đảng ái ân…
Chúng ta vẫn cô đơn chưa hiểu nhau đến được một lần
Những con sao la vô vọng tìm đồng loại giữa đại ngàn, những đóa hoa ưu đàm đợi chờ ba ngàn năm để nở, và những xác ướp đang ngủ yên trong vĩnh hằng vẫn còn tươi nguyên nhưng hàng ngàn năm qua vẫn không thể nào sống dậy
Anh đã thôi buồn cho thế giới này, thế giới đã thôi buồn cho em, nhưng cả em lẫn thế giới này vẫn buồn cho anh vì suốt đời cứ cô đơn đến thế
(Nỗi cô đơn giờ cũng thôi không còn là nơi anh và em có thể nương tựa vào nhau...)
Ừ! Thì ra, tình yêu cuối cùng là vậy...
(TCSH388/06-2021)
… giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu
Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh
TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.
Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường
Nguyễn Khắc Thạch - Hạ Nguyên - Lưu Ly - Đông Hà - Hà Huy Hoàng - Từ Nữ Triệu Vương - Lê Tuấn Lộc - Lê Anh Dũng - Hồ Ngọc Chương - Ngàn Thương - Đặng Kim Liên - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Duy Phi - Đỗ Văn Khoái - Nhất Lâm - Phan Văn Chương - Phạm Tấn Hầu - Hà Minh Đức - Lê Thị Mây - Nguyễn Ngọc Phú - Ngô Hoàng Giang - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thanh Mừng - Trần Cao Sơn - Hồng Thị Vinh - Mai Văn Hoan
Kiều Trung Phương - Tạ Văn Sỹ - Lê Tấn Quỳnh - Trần Tịnh Yên - Quang Huy - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Phan Tuấn Anh - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Quân - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Huy Tập - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Vĩnh Thái - Phan Trung Hiếu - Thanh Tú - Lâm Thị Mỹ Dạ - Văn Cầm Hải - Duy Từ - Lê Thái Sơn - Thuý Nga - Châu Nho
Đường Xuân Sử - Trần Kim Hồ - Anh Đào - Phạm Văn Thảo - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Huy Ngữ - Xuân Thiên - Nguyễn Tấn Thái
Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh
Tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặtánh đèn vụt tắtbỏ lại sau lưng trái đất hệt quả camtrôi giữa dòng sông vàng bất tận...
Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...
Những con sóng không nơi khởi đầu, không hồi kết thúcdồn đuổi nhau đầy ắp biển ngoài kiatự vỡ mình ra, tự thu về nguyên vẹnTa biết lắm biển ơi, người chẳng đau khổ bao giờ...
Vi Thuỳ Linh - Tôn Phong - Mai Văn Phấn - Nguyễn Sĩ Cứ - Phan Trung Thành - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Đông Nhật - Lê Hưng Tiến - Phạm Dạ Thủy - Vũ Thị Khương - Vương Sĩ Ca
Nguyễn Khoa Điềm - Khaly Chàm - Hoàng Vũ Thuật - Phùng Tấn Đông - Từ Dạ Thảo - Phạm Nguyên Tường - Nguyễn Thiền Nghi - Lê Tấn Quỳnh - Lam Hạnh - Trương Nam Hương - Nguyễn Trung Bình - Nguyễn Nhật Nam - Trịnh Bửu Hoài - Bùi Phan Thảo - Văn Công Hùng - Viêm Tịnh - Lê Ngã Lễ - Nguyễn Hồng Hạnh
Công Nam - Đông Trình - Huỳnh Minh Tâm - Đào Duy Anh - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Đông Nhật
Viêm Tịnh - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Văn Công Hùng - Lê Tấn Quỳnh - Trần Anh - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Thị Huê - Đặng Hùng Thương - Đức Sơn - Trần Ninh Hồ
TRỊNH THỊ THANH TUYỀNLTS: Sinh 21-3-1984 tại Yên Định, Thanh HoáTốt nghiệp trường Cao đẳng Văn hoá Nghệ thuật Nha TrangHiện là giáo viên dạy Âm nhạc ở Trường THCS Nguyễn Trọng Kỷ, Cam Linh, Cam Ranh, Khánh Hoà.
LÊ VĨNH TÀISinh năm 1966Hội viên Hội Văn nghệ Đăk Lăk
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Hưng Tiến
TRẦN KIM HOASinh năm: 1966 tại Hà TĩnhHiện sống và làm việc tại Hà NộiHội viên Hội Nhà văn Việt Nam