Đính chính trang thơ Đỗ Thành Đồng

09:44 03/10/2016

Do sơ suất trong trình bày, Số đặc biệt Sông Hương 22, tháng 9/2016, trang 25, đã in nhầm tên tác giả bài thơ “Xác” của nhà thơ Đỗ Thành Đồng thành tên tác giả Hoàng Thụy Anh.

Bài thơ “Xác” vốn nằm trong chùm thơ 3 bài của Đỗ Thành Đồng: “Tình điên”, “Thở”, “Xác”; bài thơ “Thở” có ý thơ “sợi muối bay ra từ mắt” chú thích là “thơ Hoàng Thụy Anh” do bị nhầm lẫn lúc trình bày nên đã không chú thích.

Ban Biên tập xin cáo lỗi cùng bạn đọc; thành thật xin lỗi tác giả bài thơ Đỗ Thành Đồng, nhà thơ Hoàng Thụy Anh.

BBT

Xin sửa lại như sau:
 

Thơ ĐỖ THÀNH ĐỒNG

LTS: Đỗ Thành Đồng sinh năm 1964 ở làng Thổ Ngọa, Quảng  Bình. Anh đã xuất bản 3 tập thơ: Cỏ vô danh (Nxb. Thuận Hóa  2010); Rác (Nxb. Hội Nhà văn 2012); Rỗng (Nxb. Hội Nhà văn  2014); Hiện công tác tại Tổng công ty Sông Gianh. Dưới đây là  chùm thơ anh vừa gửi đến Sông Hương.


Tình điên

Phố đêm
gió kiên nhẫn
những đường sáng lưỡi lam ngọt
rét
xuyên thủng

góc chợ
âm thanh lấn át âm thanh
vết thương cuốn lấy vết thương
bệnh hoạn chồng lên bệnh hoạn
sức sống
cuộc tình

từng ngày
gã đàn ông kiên nhẫn như gió
liếm những vết thương trên cơ
thể người yêu
Valentine bánh vụn
người đàn bà nối những ống
quần
khăn vắt vai bạn tình

ai đó tặng nàng bộ cánh
ai đó tặng chàng đôi hia
ai đó cười
tuyệt ghê
ai đó bình luận
chỉ có người điên mới yêu nhau
như thế



Thở

            Cho CBG

Em nhặt từng tiếng thở dài
vướng đầy mắt lưới
từ hàm răng trắng lóa của trăng
và nham nhở mặt sông mụn nhọt

tôi đã trầm mình từ mấy ngàn
năm trước
cô đơn vẫn nổi lềnh phềnh
tiếng thở dài
gầy hơn nồi nước xáo
và thanh âm nuốt nước bọt

em nhặt tiếng thở dài
trong “sợi muối bay ra từ mắt”*
đêm ấy nhiều người bận thở
gấp

tôi là đứa trẻ nhặt rác
từ những tiếng thở dài
từ những tiếng thở gấp
và cả bãi nước bọt
khi lòng mình thấy
rỗng

giấc mơ
cửu tuyền có sóng
tôi cùng em lướt
tiếng thở dài.

            16/4/2016

----------
(*) Thơ Hoàng Thụy Anh



Xác

Anh ngửi thấy
mùi văn minh trong từng xác người
từ một bãi biển xa xôi
từ chân trời có tiếng bom xé cổ
những xác chết mang hồn
sự sống

anh nhìn thấy
màu đêm trong đôi mắt xác cá
trên bãi biển miền Trung
những xác chết gọi hồn
sự sống cỏ cây sông núi

anh nhận thấy
trong những xác ngày
mùi văn minh thơm như lời nói
màu quê hương xanh như lời nói

những cái xác
di động
anh nghe thấy


(SHSDB22/09-2016)




 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương