NGUYỄN THÁI HƯNG
Đất ra đảo
Từng lô bao xếp đặt trong khoang
Như hành khách hiền lành
Đất nằm im như đất
Tàu dằm rẽ sóng ra khơi
Cởi phăng áo ra, đảo nhỏ đây rồi
Chúng tôi chuyển đất nhanh lên đảo
Đất đồng, đất khô
Cả đất mùn bị sóng nghịch đùa làm nhão
Gọn từng lô trên cát đá trang nghiêm
Lính đảo ùa ra
Đất! nỗi khát thèm
Tay vê bi như con trẻ
Mắt nhìn rưng rưng
Đất được ưu dành cho những luống rau màu quắt queo đang đói đất
Đất mùn tơi rải ra gieo hạt
Đất củ, đất đồng đập xếp ươm cây
Đất ướt vét ra, dàn lên mặt đá phơi
Mấy ngày nắng khô đi, hòa làm nền với cát
Lính thích chơi cây
Gom bụi đất rơi vào vỏ sò vỏ ốc
Đất ở đảo cũng quý như nước ngọt
Chúng tôi cất chưng như cất rượu quê nhà
Dài dặc một màu cát xám đá san hô
Mưa bão xói mòn bóc lõi
Đảo trơ ra
Nay gặp đất tốt tươi kỳ lạ
Thân thương màu nâu vuông áo mẹ
Vơi đi bao nỗi nhớ đất liền!
Đất bồi hồi sinh sôi da thịt mới
Đã bắt đầu cây lá xanh tươi .
(SH304/06-14)
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang