NGUYỄN THÁI HƯNG
Đất ra đảo
Từng lô bao xếp đặt trong khoang
Như hành khách hiền lành
Đất nằm im như đất
Tàu dằm rẽ sóng ra khơi
Cởi phăng áo ra, đảo nhỏ đây rồi
Chúng tôi chuyển đất nhanh lên đảo
Đất đồng, đất khô
Cả đất mùn bị sóng nghịch đùa làm nhão
Gọn từng lô trên cát đá trang nghiêm
Lính đảo ùa ra
Đất! nỗi khát thèm
Tay vê bi như con trẻ
Mắt nhìn rưng rưng
Đất được ưu dành cho những luống rau màu quắt queo đang đói đất
Đất mùn tơi rải ra gieo hạt
Đất củ, đất đồng đập xếp ươm cây
Đất ướt vét ra, dàn lên mặt đá phơi
Mấy ngày nắng khô đi, hòa làm nền với cát
Lính thích chơi cây
Gom bụi đất rơi vào vỏ sò vỏ ốc
Đất ở đảo cũng quý như nước ngọt
Chúng tôi cất chưng như cất rượu quê nhà
Dài dặc một màu cát xám đá san hô
Mưa bão xói mòn bóc lõi
Đảo trơ ra
Nay gặp đất tốt tươi kỳ lạ
Thân thương màu nâu vuông áo mẹ
Vơi đi bao nỗi nhớ đất liền!
Đất bồi hồi sinh sôi da thịt mới
Đã bắt đầu cây lá xanh tươi .
(SH304/06-14)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột