NGUYỄN THANH MỪNG
Ảnh: Nguyễn Đức Trí
Cocktail biển Đông
Cù Lao Xanh ơi có bí ẩn gì đâu
Khó ai nhớ một ngày xa xưa lắm
Tôi cùng hai ông già một ông sử một ông thơ
Nắm tay nhau dập dềnh trong thuyền thúng
Nắm tay nhau chuếnh choáng trên cát vàng
Một ông hát Tình ca rền vang
Một ông huýt gió The Blue Danube
Nguyên sơ ơi, có bí ẩn gì đâu
Nắng núi quá hồn nhiên gió gành đầy trinh trắng
Chưa cần ngắm Văn hóa Việt Nam tìm tòi và suy ngẫm(*)
Chưa cần nghe Sóng vẫn đập vào eo biển(**)
Nhưng binh lính và dân chúng sẵn sàng dừng chèo
Thảo thơm cá cơm mực nướng
Mời mấy ông già hết sẩy chịu chơi
Ớt khổ qua sa pô chê dưa hường có thể vừa hái vừa xơi
Rượu có thể vừa đi vừa uống
Núi giữa trùng dương ơi có bí ẩn gì đâu
Hay là nghiệp hành giả đi qua cuộc tái sinh trong cõi trời Tịnh độ
Nhà khảo cổ hỏi quần thể đá chạy cát bay những vết chân tiền sử
Nhà thơ hỏi tăm cá bóng chim
Đức cần lao của mây trôi sóng vỗ
Tôi hỏi hư vô không gian duyên hải Champa
Thánh thần và vũ nữ
Ngẫu nhiên gặp tiếng hát tràn ly cocktail hai ông già
Bóng dáng những mối tình bất tử
Góc biển chân trời ơi có bí ẩn gì đâu
Tất thảy quá bình yên như chưa từng giông tố
Tôi vất bớt những lố bịch cravat comple giữa một ông áo thun một
ông quần ngố
Vất hết lạc lõng ngôn từ phơi nhiễm diễn văn
Để bồng bềnh trong mandala tình yêu và biển cả
Nghe trầm tích cảng thị Cri Vinaya nồng nàn trang hải sử
Bóng xưa những con tàu chở từ vườn Lâm Tỳ Ni những bông sen vàng
Từ địa đàng Eden những mùa táo đỏ
Mùi vang nho châu lục quê nhà Kha Luân Bố
Trái đất quá mảnh khảnh dưới sức nặng tình yêu
Chưa thiếu chưa thừa vẫn chưa bao giờ đủ
Sàn nhảy thần Shiva
Thánh thót giọt mồ hôi vũ trụ
Tự do ơi có bí ẩn gì đâu
Xin chia sẻ chút ký ức tuổi thơ loài người săn bắt và hái lượm
Quên luôn vật xa xỉ bó chân vướng đầu là giày và nón
Để đạp sóng đội mây cho nhẹ nhõm
Đừng bàn luận tiền bạc và thời gian
Ăn nói tốn trời ăn chơi tốn biển
Bốn đại dương nếu cần nhậu một vẫn còn lại cho thiên hạ được ba
Uống bớt ngàn năm so với thế giới triệu tỉ vô thường cũng chưa thể
gọi là dài rộng
-------------------
(*) Tác phẩm của Trần Quốc Vượng
(**) Tác phẩm của Lê Văn Ngăn
(SH315/05-15)
Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh
NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi
MINH TỰGuitare
Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư
Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng
THANH THẢO Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh
Du ca
Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH