NGUYỄN THANH MỪNG
Ảnh: Nguyễn Đức Trí
Cocktail biển Đông
Cù Lao Xanh ơi có bí ẩn gì đâu
Khó ai nhớ một ngày xa xưa lắm
Tôi cùng hai ông già một ông sử một ông thơ
Nắm tay nhau dập dềnh trong thuyền thúng
Nắm tay nhau chuếnh choáng trên cát vàng
Một ông hát Tình ca rền vang
Một ông huýt gió The Blue Danube
Nguyên sơ ơi, có bí ẩn gì đâu
Nắng núi quá hồn nhiên gió gành đầy trinh trắng
Chưa cần ngắm Văn hóa Việt Nam tìm tòi và suy ngẫm(*)
Chưa cần nghe Sóng vẫn đập vào eo biển(**)
Nhưng binh lính và dân chúng sẵn sàng dừng chèo
Thảo thơm cá cơm mực nướng
Mời mấy ông già hết sẩy chịu chơi
Ớt khổ qua sa pô chê dưa hường có thể vừa hái vừa xơi
Rượu có thể vừa đi vừa uống
Núi giữa trùng dương ơi có bí ẩn gì đâu
Hay là nghiệp hành giả đi qua cuộc tái sinh trong cõi trời Tịnh độ
Nhà khảo cổ hỏi quần thể đá chạy cát bay những vết chân tiền sử
Nhà thơ hỏi tăm cá bóng chim
Đức cần lao của mây trôi sóng vỗ
Tôi hỏi hư vô không gian duyên hải Champa
Thánh thần và vũ nữ
Ngẫu nhiên gặp tiếng hát tràn ly cocktail hai ông già
Bóng dáng những mối tình bất tử
Góc biển chân trời ơi có bí ẩn gì đâu
Tất thảy quá bình yên như chưa từng giông tố
Tôi vất bớt những lố bịch cravat comple giữa một ông áo thun một
ông quần ngố
Vất hết lạc lõng ngôn từ phơi nhiễm diễn văn
Để bồng bềnh trong mandala tình yêu và biển cả
Nghe trầm tích cảng thị Cri Vinaya nồng nàn trang hải sử
Bóng xưa những con tàu chở từ vườn Lâm Tỳ Ni những bông sen vàng
Từ địa đàng Eden những mùa táo đỏ
Mùi vang nho châu lục quê nhà Kha Luân Bố
Trái đất quá mảnh khảnh dưới sức nặng tình yêu
Chưa thiếu chưa thừa vẫn chưa bao giờ đủ
Sàn nhảy thần Shiva
Thánh thót giọt mồ hôi vũ trụ
Tự do ơi có bí ẩn gì đâu
Xin chia sẻ chút ký ức tuổi thơ loài người săn bắt và hái lượm
Quên luôn vật xa xỉ bó chân vướng đầu là giày và nón
Để đạp sóng đội mây cho nhẹ nhõm
Đừng bàn luận tiền bạc và thời gian
Ăn nói tốn trời ăn chơi tốn biển
Bốn đại dương nếu cần nhậu một vẫn còn lại cho thiên hạ được ba
Uống bớt ngàn năm so với thế giới triệu tỉ vô thường cũng chưa thể
gọi là dài rộng
-------------------
(*) Tác phẩm của Trần Quốc Vượng
(**) Tác phẩm của Lê Văn Ngăn
(SH315/05-15)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột