TRỊNH CÔNG LỘC
Ảnh: internet
Sông Hương bao giờ đi hết?
Đời người,
bao nhiêu ngàn cây số
đi hết vòng trái đất cũng nên
có con đường vô biên
vô biên không hết được…
Đây,
sông Hương, núi Ngự
khúc ruột mềm ai chẳng thương nhau
tiếng sầu Phu Văn Lâu
tiếng mau nhịp cầu
thánh thót sương rơi chuông chùa Thiên Mụ
tiếng mỏng thơi tím Huế
đã se tơ, kết tóc nghìn đời!
Có thể,
đi hết vòng trái đất
Nhưng bao giờ
hết được sông Hương?
Vẫn cứ là Hà Nội…
Gió ngoài sông rong ruổi
Khuôn mặt hồng phù sa
Sóng như làn tóc rối
Tóc biết hát tình ca…
Chùa Một Cột - đài hoa
Hồng đóa sen trước ngực…
Chuyện thanh kiếm, rùa vàng
Còn nao nao vận nước!
Hoa sữa thơm
đêm về
Cầm đắm say đi trước…
Sông Hồng nghìn năm tuổi
Vẫn không thấy nét già
Người Hà Nội trăm tuổi
Vẫn nguyên dáng kiêu sa!
Hà Nội có vắng đâu
Em đi từ mọi phía
Đi mãi đến bạc đầu
Vẫn cứ là Hà Nội!
(SH317/07-15)
Nguyễn Thụy Kha - Hải Bằng - Hải Kỳ - Hoàng Vũ Thuật - Võ Văn Trực - Mai Nguyên
LÊ VIẾT TƯỜNG
Nguyễn Loan - Lê Sỹ Thạc - Vạn Lộc - Phạm Xuân Phụng - Châu Thu Hà - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Hoàng Phương - Nguyên Tiêu
BÙI VĂN BỒNG
XUÂN HOÀNG
L.T.S: Hồng Thế, tên thật Phan Hồng Thế, sinh năm 1948 tại Bố Trạch, Bình Trị Thiên. Anh có thơ in từ năm 1973 trên các báo Văn nghệ Quảng Bình, Văn nghệ Bình Trị Thiên và Tạp chí Sông Hương. Hồng Thế là một tác giả cầm càng gieo hạt đích thực. Thơ anh giàu âm hưởng đồng quê hòa quyện nhuần nhuyễn với chất suy tư phóng khoáng của người lính.
Thanh Thảo - Lý Hoài Xuân - Dương Thành Vũ - Tuyết Nga - Lê Minh Quốc - Nguyễn Hữu Quý - Trần Văn Hội - Nguyễn Duy
Nguyễn Hồng Vinh - Trần Nhuận Minh - Lê Vi Thủy - Vĩnh Nguyên - Phan Lệ Dung - Từ Nguyễn - Phan Văn Chương - Phùng Sơn - Đào Tấn Trực - Đức Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan
NGUYỄN HỚI THỌ
Trương Kiến Giang - Phan Kỷ Sửu - Nguyễn Trọng Tạo - Kim Liên - Xuân Hoàng - Vĩnh Nguyên
Hồ Thế Hà - Đào Duy Anh - Trần Phương Kỳ - Hoàng Lộc - Lê Vũ Trường Giang - Hồng Vinh - Huỳnh Thúy Kiều - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Minh Khiêm
TỪ HOÀI TẤN
Tặng bạn cũ
PHAN HOÀNG
Trong cơn hoang dại bung mình, Hà Duy Phương chợt ngưng mọi giác quan để lắng nghe nỗi kiệt khô của tình yêu sắp sửa. Cái nghiêng mình kỳ diệu này khiến đêm tái sinh bay ngang tháp cổ như một cánh bướm ma rã rời đuối mộng giữa mùa hoang ngốt gió.
LÊ VĂN NGĂN
Ngô Minh - Đỗ Văn Khoái - Tôn Nữ Thu Thủy - Nguyễn Phi Trinh - Văn Lợi - Nguyễn Như Mây - Hồng Thế - Thiệp Đáng
Nguyễn Tất Hanh - Phạm Nguyên Tường - Hồng Nhu - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Ngọc Phú - Châu Thu Hà - Hoàng Ngọc Quý - Nguyễn Đạt - Đoàn Mạnh Phương - Bạch Diệp - Mai Nam Thắng - Kiều Trung Phương - Từ Nguyễn - Hoàng Lộc - Trần Thị Huyền Trang - Lê Huy Quang - Lê Anh Dũng