Chùm thơ Trang Thanh

09:29 11/08/2009
Khoảnh khắc               Cõi yêu                       Tự khúc

Nhà thơ Trang Thanh - Ảnh: evan

















TRANG THANH


Khoảnh khắc


Anh quấn tôi tình yêu quấn cỏ
Thời khắc của quả chín từ trên cây rụng xuống
Tôi biết - tôi thấy - tôi nghe
Mọi ngã rẽ như nấc liệng của cái đĩa rơi trong nước
Tôi một mình nhưng nhức gió bấc
Đếm tóc xanh ghi ngày
Bàn tay ngửa nâng vòm trời úp ngược
Tôi cô đơn như đất thuở hồng hoang.




Cõi yêu


Ngày tình yêu trắng đá xanh rêu người đàn bà ngồi khóc
Son phấn gẫy ngang gò má
Chiều vàng lên tranh ngói xám giữa gân xanh số phận
Tôi lạc vào mê ngủ của anh.

Trên đất trắng gót chân trần nứt trắng
Tôi - anh chúng ta lọt giữa những mảng màu xé vội sau cuộc
                                                       chạy trốn tuyệt vọng đến ảo tưởng
Như cơn mưa giội trên mái nhà hoang dột
Lời tự tình ướt đẫm cõi yêu những con mèo trở về

Chúng ta lạc vào mê ngủ của nhau
Người đàn bà đã hoàn toàn hanh nứt trong tà áo trinh tiết
Bay lên
Bay lên
Đốt rạn mặt trời bằng cơn - khát - bất diệt - Tình Yêu.




Tự khúc


Nàng bay vào con đường  yêu lung linh hoa cỏ
Đêm ngàn sao thư tình viết ngược
Anh không nhận ra nàng.

Nàng là con sẻ nâu không biết hót
Ăn thóc gạo của mẹ trên cánh đồng
Khoác trên mình bộ lông vũ màu của đất đai.
Nàng giấu hòn bi ve trong suốt tình yêu vào kẽ ngón tay
Cho anh
Im lặng.

Hạt mưa rơi vào nỗi buồn của nàng lăn tròn như hòn bi ve
Những hạt mưa níu trời hạt mưa trùm đất
Nỗi buồn thì níu lấy nàng.
Đôi khi ngông cuồng nàng cũng muốn bá vai trời mà kể lể
Đã tinh cha huyết mẹ khí trời!

Nhưng nàng chỉ là con sẻ nâu không biết hót
Giữa vàng anh, sơn ca... nàng nhỏ bé, xấu xí
Đêm ngàn sao thư tình viết ngược
Anh không nhận ra nàng.

Dang đôi cánh màu của đất đai
Nàng trùm lên mặt đất này thân phận.

(184/06-04)



Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Đinh Cường - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Lệ Dung - Đức Phổ - Cao Quảng Văn - Cao Thoại Châu - Đông Nhi - Nguyễn Văn Vũ

  • LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.

  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.