TRẦN THƯƠNG TÍNH
Ảnh: internet
Một mai bỏ phố
Một mai bỏ phố về quê
Nghe câu vọng cổ xuống xề bâng khuâng
Hiên nhà lá đổ đầy sân
Chổi thưa mẹ quét những lần xa xăm.
Một mai bỏ phố về thăm
Dòng sông lơ lửng lặng thầm trong nhau
Con đò mưa nắng bạc nhàu
Chở mùa nước mắt bên rào tìm thương.
Một mai bỏ phố bên đường
Có bông hoa dại còn vương áo gầy
Nắng chiều thấp thoáng hàng cây
Cánh đồng quê mẹ khói bay lưng trời.
Một mai bỏ phố xa vời
Đường quê sỏi đá đầy vơi nỗi buồn
Ngày về ướt đẫm mưa tuôn
Bàn chân lạc giữa niềm thương xanh ngời…
Mênh mông ngọn gió đồi
Ngọn gió đồi vẫn thổi
Qua rừng già mênh mông
Bản làng xưa khói tỏa
Con đường về xa xăm
Dưới chân đồi cỏ biếc
Qua dốc cao lặng thầm
Cành hoa sim chớm nở
Nơi bìa rừng xôn xao
Dòng suối hiền trong vắt
Tiếng chim rừng líu lo
Giọt sương vương mắt lá
Đường về bản trong xanh
Chiếc gùi con bé nhỏ
Mẹ gánh về giấc mơ
Bàn chân cha vượt núi
Những dặm dài yêu thương...
(SHSDB41/06-2021)
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ