TRẦN THỊ HẰNG
Ảnh: internet
Thành phố ngày 20
Anh mang gì cho cuộc chiến ngày mai?
Người ta mang gươm và hoa hồng
Vinh quang cho mỗi lần máu đổ
Chẳng ai xem như một trò đùa
Đừng giận em
Đôi bàn tay bé xíu lặng im
Con đường quanh thành phố
Những ngọn đèn phờ phạc đứng yên
Dấu vết loài người
Vệt trầm cổ tích
Chúng mình đi thôi
Bay như cánh chim gọi mùa xa ngái
Ai mang hoa đến đây
Thắp mộ người thắng cuộc
Để viết lời ngợi khen
Những đứa trẻ không quần
Cụ già không khăn
Thành phố vẹn nguyên
Xuống cấp
và lai căng...
Chỉ cho em
Góc nào là thành phố
Em đóng lại cánh cửa
Bấm một ổ khóa
Để thành phố khỏi lang thang
Để lũ chúng mình có nơi tìm về trú ngụ
Chờ lành những vết thương.
Rừng
Không tiếng chim kêu
Không chân thú dữ
Chỉ loài sâu ẩn mình…
Rừng không tiếng bom gầm réo
Không máy bay thả chất độc lụi tàn
Núi vẫn khô
Cây vẫn đổ
Bầy sói đêm không nơi trú ngụ
Con cua quắt queo ẩn mình khe suối
Thương những chuyến xe
Có khi nào giận hờn hoang vắng
Bao yêu thương không nổi một lần nước mắt
Chúng mình chọn lặng im
Như con sâu chọn nép mình trong lá
Mong mưa qua
Tiếng thét nơi cuối rừng
Của chiếc xe bánh xích
Những người con lương thiện
Bị đẩy vào cuộc chiến mưu sinh
Mồ hôi chưa vơi bàn tay đã rỗng
Ánh sao băng vừa rơi nơi vũng nước
Ai đã vội đặt tên ngọn khói để mơ về trời
Chiếc lều màu cam nằm im
Những thân người đang run
Họ đố nhau về ngày mai
Về những chòm sao chưa bao giờ chạm tới
Và ngủ quên
Và không biết gì về cánh rừng lặng im
Chỉ loài sâu đêm gặm thầm giọt mồ côi trên lá
Ngày tháng năm nào đó
Nơi đây đã là cánh rừng
Cho loài chim di trú hót mừng buổi sáng đầu tiên
Ai đã chọn hàn gắn bằng nước mắt
Rừng hàn gắn bằng nước lũ
Khi cuốn trôi tất cả
Chúng ta ngang nhau ở điểm khởi đầu
Bầy kiến đỏ đen mải miết dắt nhau tìm cỏ mật
Em đừng quên
Những lần nguyện cầu
Những giờ nước mắt
Để mình ăn năn.
(TCSH350/04-2018)
NGUYEN SU TU
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
ĐÀO DUY ANH
MẪU ĐƠN
Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo từng tham gia Ban Biên tập và thiết kế măng-séc cho Tạp chí Sông Hương. “Một người đi giữa đất trời lồng lộng” nay đã về với cõi mộng mơ vĩnh hằng. Lần trở lại Huế trong dịp Kỷ niệm 35 năm Sông Hương (tháng 6/2018), nhà thơ kể lại nhiều kỷ niệm đẹp một thời gắn bó với anh em Tòa soạn, và gửi cộng tác một chùm thơ. Ban Biên tập trân trọng gửi đến bạn đọc.
Đoàn Mạnh Phương - Phan Trung Thành - Trương Đăng Dung - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Đông Nhật - Mai Văn Phấn - Nguyễn Man Kim - Nguyên Quân - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Duy Từ - Hoàng Vũ Thuật - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Phạm Trường Thi - Phạm Phương Thảo - Nhật Chiêu - Nguyễn Ngọc Hạnh - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Đạt - Nguyễn Loan - Trần Văn Liêm - Hoàng Xuân Thảo - Ngô Thái Dương
Như một phiên bản lỗi khao khát sự hoàn hảo đầy mâu thuẫn khi không thể buôn một hình bóng đang lấp dần những khoảng trống đời mình, Trần Hạ Vi tìm cách lật tung ký ức để khám phá giữa thiên hà chữ trùng trùng ẩn nghĩa.
VƯƠNG KIỀU
NGÔ THANH VÂN
KHẢ LÔI VIỆT VƯƠNG
LÊ MINH CHÁNH
Nguyễn Văn Thanh - Trần Hữu Dũng - Trần Tịnh Yên - Ngàn Thương - Mai Văn Hoan - Triệu Nguyên Phong - Thiện Ngộ
MY TIÊN
ĐẶNG THANH BÌNH
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
ĐỖ KIM CUÔNG (*)
PHẠM QUYÊN CHI
NGUYỄN HOÀNG THỌ
NGUYỄN GIÁNG VÂN
NGUYỄN HỮU PHÚ
Nguyễn Hữu Phú sinh năm 1982, hiện ở đảo Song Tử Tây - huyện đảo Trường Sa - Khánh Hoà, dạy học và làm thơ ở đó.