Chùm thơ Phùng Sơn

08:33 08/06/2017


PHÙNG SƠN

Ảnh: internet

Lời gọi của Giàng

Đêm trăng sáng
Đêm thắp lên nền trời
Lửa rượu và ánh mắt.
Tiếng phèn la xập xập xoàng
Tiếng trống cồng gọi một góc trời inh ỏi
Tiếng khóc trên sàn nhà tối mịt
Liên hồi gọi hồn dí vào đêm đen
Khoảnh khắc tê dại của đàn bò
Ngó sững vào mùa trăng
Nỗi phập phồng của ché rượu quý
Say khướt trong màu mắt


Thần hồn của người đang sống vây quanh sự chết!
Đóm lửa bập bùng nổ
Khập khiểng dú đẩy đoàn người đi theo nhịp trống
Tiếng gọi lửa xập xập xoàng
Tiếng trống dội bốn khu rừng
Tiếng trẻ thơ đùa nghịch
Cười
Hát
Khóc thét lên trong đêm


Người đã chết
Bà chị điên giã đều tay
Nụ cười từ cối gạo réo lên thất vọng


Đêm trăng sáng
Lửa rượu và ánh mắt của người còn sống
Đang đếm lại từng nhịp điệu
Bao quanh người đã chết.

                                Chư Đrăng1985


Khi cuộc sống mở ra

Khi cuộc sống mở ra
Thì những bàn chân bước tới
Để lại là những chiếc khố cuối thời
Nỗi trần truồng man dại
Đã lãng quên trên khuôn ngực người đàn bà Ja Rai


Khi cuộc sống mở ra
Khu rừng hoang bỗng trở nên sôi động
Bề sâu của lồng đất phập phòng
Thú dữ tìm về cội nguồn yên tĩnh


Khi cuộc sống đến gần
Gần như bàn tay sờ vào con nước
Nỗi mát rượi từ đáy sâu hạnh phúc
Hắt lên làm choáng ngợp khung trời


Khi cuộc sống mở ra
Trai gái tìm nhau trong ánh sáng
Lời hát ngọt như dòng nước sớm
Ân ái trao nhau những bàn chân kế tục


Khi cuộc sống mở ra
Những bàn tay trẻ thơ giang rộng
Và chiều sâu của mỗi con đường
Được mở ra như lòng người Ja Rai.

                                             Plây Beng 1984

(TCSH339/05-2017)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…

  • Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều

  • Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…

  • Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.


  • NGUYỄN ĐỨC TÙNG

  • Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu

  • LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.

  • LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.


  • Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu


  • NGUYỄN VIỆT CHIẾN

  • Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn

  • LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.

  • NGUYỄN DUY

    Nhìn từ xa... Tổ Quốc!