PHAPXA CHAN
Ảnh: internet
Âm bản xóm làng
1.
Trăng bủng beo mục ruỗng
gieo lời tận diệt vào bài đồng dao buổi sáng
được những đứa trẻ mù lòa
xưng tụng
những con gà thôi không ấp trứng
vì lũ mèo đã tước được quyền cai trị khu vườn
Ngươi còn hát ca gì
ngọn đèn dầu chết yểu
mâm cơm đợi ai khi hai ngọn đũa bông đã cắm lên rồi
xác khô con thạch sùng
bản án oan thế kỷ
còn kẹt trong bản lề ngọ môn quan
Võng nôi cót két ghê răng
tàn nhang đổ đầy hốc mắt
áo tơi lủi thủi trong vườn
nhặt nhạnh những mảnh xương dâu đầu gáo
trên thập giá bù nhìn
sáu lần quạ kêu
lời định mệnh
2.
Mưa
xâm hại những mảng tường trình
rắn bò ra tua tủa
từ rặng tre
bờ nước
giấc mơ
trăng rơi những mảnh cuối cùng
ao thu sáng lên lần cuối
3.
Sấm nổ rền
giậu thưa giật thót
bão cuộn từ đáy ao
vằn vện những ngó sen rễ súng
Cặp đũa son
trói chặt trong mớ thừng rau muống
kết án chôn sống giữa bát tương
ôi thắt lòng quặn ruột
này chiết yêu! chiết yêu!
ôi xót lòng mặn ruột
này chiết yêu! chiết yêu!
4.
Nàng đi đâu
cơn mưa rào chửa tạnh
biên giới nhạt nhoà
độc một mảnh thuyền nan vỏ trấu
xiêm yếm trôi xuôi
trắng phơi bột lọc
dập dềnh tơ tóc
oản khóc xôi cười
bụt cười ma khóc
bụt khóc ta cười
lạy giời mưa thóc
thóc mọc tóc tơ
5.
Bóng đa đổ dài trên nghĩa địa mùa đông
miếu hoang là quán trọ
chốn dừng chân của những cơn gió góa bụa buồn rầu
cỏ rêu dệt một phiến thảm nâu
phủ trùm lên chiếu mốc
Chân nam đá chân chiêu
kẻ say buột mồm tuôn câu sấm
trời phạt phải làm đống rơm
cho gà nhảy ổ.
Còn chăng nửa giấc giang đầu
Ừ thế
hát bé thôi
thở khẽ
chú trâu đang ngủ
ruộng vườn đang ngủ
mùa màng cũng đang mơ màng ngủ
bọc thiêng đừng bao giờ hé nở
yếm xuân đừng hững hờ hé mở
để bước ai qua thềm
chẳng vô tình gieo hạt
gỗ đá trôi đi
chớ mủi lòng câu hát
Ừ thế
hát bé thôi
thở khẽ
kẻo người bàng hoàng vỡ giấc
xua giấc mơ về cổ tích
xua nắng về mặt trời
xua mưa về sông thẳm
xua mùa màng bơ vơ
xót lòng trót trao tình quá vội
Ừ thôi
hát bé thôi
thở khẽ
tấm thân còn lại gì đâu
còn chăng nửa giấc giang đầu mang mang
mang mang nửa giấc giữa đàng
áo em bay ngược tóc chàng trôi xuôi
(TCSH347/01-2018)
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com