PHẠM HUY NGỮ
Ảnh: internet
Em và con
Em đau nằm bệnh mấy ngày
Anh ra sông quê giặt áo
Gánh nước thay em đầy bể
Nắng hè cùng anh xích lô
Hạnh phúc đôi khi tưởng mất
Cuộc sống ngổn ngang rối bời
Anh về chiều nay thật nhẹ
Nhìn em nhìn con nhìn trời...
Thôi em đừng khóc chiều xanh
Anh nhóm bếp lửa em nằm
Gắng lòng đi qua cuộc sống
Chắt chiu cùng anh nuôi con
Bạn bè ở xa còn nhớ
Gửi Huế dòng thơ thật nồng
Với tôi thơ là hạnh phúc
Dẫu biết rồi mai về không...
Chùa xưa
Về ngồi với những thân yêu
mơ làm mây trắng trong chiều hoàng hôn
chùa xưa đổ dọng đầu nguồn
dáng ai kẹp tóc tay buồn xót xa
em từ thân mẹ bước ra
gầy như dáng liễu giếng hoa đầu làng
em từ một cõi xanh ngàn
trần gian đoan hậu thu vàng mắt anh
dấu chân đẹp tựa hoàng oanh
nghìn thu tóc biếc theo anh cuối đời
tóc bay từ những phương trời
màu chiều tụ lại những lời đắng cay
chùa xưa dâng lễ phương đầy
mai kia tựa trúc sứ này tựa không.
1989-1992
(TCSH49/05&6-1992)
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ