NGUYỄN
Ảnh: internet
Sóng Chăm
chân tượng rạn nắng xưa
bóng xiêm y trắng
đỏ
huyễn
chìm
tiếng kèn trườn trên klaong1 khô
vết chân vây phai quanh nấm kut2
vừng trời nhói nứt
không đâu tím nhắc bằng lăng
không ai đếm cừu dê truông cát
hột hột hột lòng giếng
mưa
vang
mặn gầy vai nhỏ
mương trôi chưa về
nước mắt du canh
biển phai hải sử núi cạn cổ thi
ngấn tóc mơn bay thổ cẩm rỡ ràng
khoảng đồi đói gió
thức âm u cát cuộn cỏ gai về
yoni3 trơ xanh sóng rạn.
____________________
1. Hũ đựng xương trán sau hỏa táng, theo tục người Chăm Ahier.
2. Khu nghĩa địa theo dòng họ mẹ của người Chăm (chế độ mẫu hệ).
3. Sinh thực khí nữ.
Khải huyền mới
Vào ngày sau hết
Rắn nói với thỏ
Tôi sẽ được đặc cách mang đôi cánh bồ câu
Cá mập nói với cừu
Tôi sẽ được ưu tiên mang vây cá hồi
Sư tử nói với bò tót
Tôi sẽ được chiếu cố cặp sừng linh dương
Nhện độc nói với ong mật
Tôi sẽ được tặng đôi mắt loài ruồi giấm
Phù thủy nói với em bé sơ sinh
Những phù phép của ta chỉ để trị rôm sảy
Và những nhà biệt phái, luật sĩ
Sẽ kết hôn với người đàn bà họ từng ném đá
Chính trị gia nói với tù nhân
Chúng tôi sẽ được thay bằng trái tim nhà thơ
Chẳng phải thế sao, Người,
Bên giếng nước, làn tóc dài của người đàn bà dị giáo
Mùi dầu thơm rửa chân kẻ tử tù
Thịt da thối rữa của cái tử thi trong hầm mộ
Đã từng địa đàng trong khoảnh khắc
Các chiến xa và kị binh được trả về cho Pharaoh bên bờ kia Biển Đỏ
Bánh mana vẫn rơi trắng trời khi giống dân nô lệ tỉnh giấc buổi sáng ấy
Và không có con rắn nào được treo lên bởi thiên hùng ca đã được xé đi viết lại
Khởi thủy là con người lặng thinh
Kết thúc cũng là con người lặng thinh.
Làm sao có thể tin
Vào một ngày sau hết
Cuốn sách Khải huyền được ai đó viết lại
Bắt đầu bằng một dữ liệu giản đơn:
- Vào thời kỳ vắng bóng Con Người...
trong bóng tối, trên cành táo trụi lá, một con rắn lột xác
và người đàn bà khoác vảy rắn,
ra đi.
(TCSH398/04-2022)
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY
ĐÔNG TRIỀU