Chùm thơ Nguyễn Thanh Kim

17:03 27/08/2008
Sinh năm 1948 tại Bắc Ninh. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.Nhiều năm sống và gắn bó với vùng Kinh Bắc. Tốt nghiệp khoá 2 Trường Viết văn Nguyễn Du (1983 - 1985). Hiện công tác tại báo Sức khoẻ và Đời sống (Bộ Y tế).

Tác phẩm đã xuất bản: Nắng triền sông (Thơ.1981); Sông xuân đất bãi (Thơ.1982); Trăng soi thật mình (Thơ.1989); Cánh diều (Thơ.1990); Đam mê (Thơ.1994); Nẻo nhớ (Thơ.1998); Ước chi một thuở (Thơ.1999); Chuông ngân (Thơ.2002)...


Khúc ca

Nàng Tiên Cá chập chờn trên cát. Nàng đến từ đâu mà hiển hiện trong vùng biển lặng Cát Bà đắm đuối khoé mắt, làn môi.
Tóc nàng xoã bay về phía đất liền lời nhắn nhủ thiết tha, đuôi nàng xoải sóng chốn biển xa huyền hoặc, quyến rũ.
Nàng đến từ đâu? Từ vùng biển giá băng Đan Mạch - cực Bắc trời Âu lượn đến miền biển phương ấm áp tình người. Từ trí tưởng nhà văn Andersen làm thổn thức bao trái tim bởi tình yêu bất diệt.
Có phải vùng biển này đầy ắp nắng gió, chói chang hoa phượng và tĩnh lặng trúc đào ôm vòng quanh đảo khiến nàng muốn ở lại giỡn chơi.
Có phải giọng cười trẻ nhỏ bên những tấm thân cô gái mềm mại dập dờn bãi tắm mà nàng lưu luyến chẳng muốn rời xa.
Có phải những con tàu kéo còi rồng rắn ngoài bến, những con thuyền đậu kín lá tre nghe mặn mòi vị biển.
Nàng đến từ đâu? Hãy nghe những nàng tiên ở đây ca hát mải vui khi về trời tuột rơi chiếc guốc hoá thành hòn đảo chắn sóng trùng khơi giữ yên vùng vịnh.
Nàng hiển hiện khắp nơi ở trên bãi tắm, trong bồn phun nước, trên nụ cười con gái vạn chài xa xăm và bí ẩn.
Nàng hiển hiện trong tôi, ám ảnh trong tôi từ những câu chuyện cổ tích lay động hoài giấc mơ đêm đêm thức với sao trời.
Tôi gặp nàng ở vùng biển này, ở đây: Cát Bà. Vùng biển lặng của khát khao đến đó khi còn là một cậu bé mải mê đọc truyện Andersen để cháy khê nồi cơm phấp phỏng lo mẹ quở.
Nàng Tiên Cá chập chờn trên cát. Khúc ca tình yêu bất tận trên sóng lan dài, lan dài biển thẳm trời xa...
Cát Bà 6-2000

Gió cao nguyên
                        Gửi Khoá, Giảng & Thoại

Bố mẹ em nằm lại đất Tây Nguyên
đêm cao nguyên sao nhiều gió thế
gió khan lòng lộng trời gió gió
gió gió hoài Thuận An - Đắc Min

nửa ngày bay tôi về đất cao nguyên
thắp nén nhang tạ lòng bố mẹ
nghe ấm lạnh tình xóm giềng xưa cũ
gió gió hoài Thuận An - Đắc Min

các em mong gì đất đỏ ba-dan
miền đất hứa của tháng ngày xa ngái
bố mẹ theo con, các em theo rẫy
gió gió hoài Thuận An - Đắc Min
giọt cà phê đắng xuống lòng đêm
trái chín muộn vắng tay người gieo hái
sân nhà ai cà phê phơi đỏ lối
những mặt người ngơ ngác như không

cúc dại bên đường hồn nhiên trổ bông
cứ nở tàn, kiếp người sao ngắn vậy
bắt đầu mùa khô cao nguyên
vào vụ
gió gió hoài Thuận An - Đắc Min

eo óc tiếng gà lòng dạ nào yên
đêm cao nguyên sao nhiều gió thế
ngỡ ở đời đâu còn gió nữa
xa gió biển tôi gặp gió trên rừng

thắp nén nhang tôi tạ lòng bố mẹ
tạ từ buôn rẫy, tạ từ Đắc Min...
12-2001

Những rặng trám đen ở
Cổ Loa thành

Ta yêu những rặng trám đen ngút ngát Cổ Loa thành
vị trám bùi chẳng dễ nguôi nỗi đau Mỵ Châu - Trọng Thuỷ.
bóng thành quách xưa hút nhìn ngẩn ngơ vó ngựa
vệt lông ngỗng - máu loang dài miên miết chốn mờ xa...

(nguồn: TCSH số 161 - 07 - 2002)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).

  • …Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.

  • Có phải em là HuếDùng dằng tôi chẳng muốn xaHỡi em gái Huế dạo qua bên cầuMắt đen, tóc mượt mái đầuCười duyên như thể từ lâu thương rồi