Chùm thơ Nguyễn Quang Hưng

14:56 18/10/2021


NGUYỄN QUANG HƯNG

Minh họa: Nguyễn Thiện Đức

Viết như điên

Lạnh xuyên suốt cả ý nghĩ
Tôi ảo huyền một lãng mạn xa lông
Có đói có rét không
Báo hiệu gì ở ngón tay cong cóng


Có khẽ cựa một tiếng thét nung nấu
Hay đã lèn tạm cả vào ngăn tủ
Gió bấc đổi luồng bới tìm như mãi mãi
Ngăn nào chật những ngăn nào bụi phủ
Ngồi thở dốc một ảo tưởng ốm yếu


Không nhận ra ngay trước mặt áo choàng ấm
Tôi mỏng manh da xanh vào phố
Trong suốt nhung đêm tôi không tự thấy
Một tôi lẫn lẫn cơn tê buốt này
Khoác vai gã sưng phổi như bạn mới
Lảo đảo chân đưa ngõ ngách lá khô


Sục sạo đống chăn lá trời cho
Hốc cây tôi nhỏ lại dần cho đủ
Trên đầu rễ khắp mình những lá
Hội ngộ côn trùng cánh cụp cánh xòe


Ngủ còng queo gốc
Trán mọc giấc mơ trời
Nghĩ những nghĩ tỏa mây ngọc trai
Ai đó gỡ xuống khảm lên nội dung tìm kiếm
Cũng có khi in nhầm vào tờ rao vặt


Trong cơn lo lắng gió xoáy nườm nượp
Tôi chạy tìm tôi khóc lóc tưng bừng
Ai sưởi vơ lá nhóm hết đi rồi
Tôi lụi cụi bình minh nhỏm dậy


Cũng có khi là sợi khói còn lại
Hay đất cứng mờ lên gợn rêu



Không có chỗ cho chúng ta
ở phía bên kia


Có gì đợi sau tầng thinh không sáng rực
Mở về phía một thế giới chưa bao giờ chúng ta thấy được
Thế giới được kể như những bài ca lành lặn và cao cả
Anh có muốn thử đưa chân một chuyến?


Kìa những ngón tay luồng sáng đang vẫy
Nôn nao nhường nào khi anh đứng đây giữa bụi bặm và bệnh tật
Những suy tàn chúng ta gieo sang nhau


Vội vã quá và hấp tấp trong cuộc ùn ứ này
Như tất cả dòng sông người giữa hai bờ phố hẹp đều muốn chảy lên cao qua những bậc sáng
Ai đó thổi giấc mơ vào cơn ngủ gục tay lái
Trong thời gian anh đợi thông đường


Anh bay lên cao về phía sấm truyền
Nhìn xuống đám đông chen chúc những đời thường
Sau chân trời rực chói
Một thế giới đối xứng
Không gian quay ngược lại và vẫn chính chúng ta như thế
Chỉ có cử chỉ như chúng ta nhìn thấy qua gương


Nghĩa là thay vì dùng tay phải
Cái người là anh ở phía bên kia cầm bút bằng tay trái
Và bắt đầu đá một cú thì thường trụ bằng chân bên này chứ không phải bên kia như mọi khi


Xuất hiện ở đó anh có cảm giác mình hơi thừa
Vì con cái anh không thể có cả hai người bố thuận hai tay khác nhau
Hay tiết mục đăng ký từ trước anh không thể có mặt mà lên hát thay chính mình ở trạng thái đối xứng được
Gia đình đã đủ người
Thêm anh nữa vào xem chừng hàng xóm đồng nghiệp cũng khó cư xử
Anh như kẻ xa lạ ngờ nghệch
Vừa như biết hết mọi thứ mà người ta đã kể với cái người là anh nhưng mới thực là của họ
Ngay cả anh với anh cũng không dễ đồng cảm
Hãy thử hỏi con người ấy rằng anh ta có muốn bay sang một thế giới là chính họ nhưng ngược lại
Không ai thay được anh ở bên này
Ngay cả khi có thể tưởng mình bị tất cả ruồng bỏ
Những thành phố cát những biển hồ khô nứt
Những người nói với nhau lời lẽ nồng nhiệt bằng thái độ lãnh đạm
Anh vẫn là cả sự cần thiết khi đối diện hơi thở của riêng mình


Không có chỗ nào cho chúng ta ở phía bên kia
Chỗ của mỗi chúng ta ở đây trong con người mình
Ngày ngày không ngừng tự vấn về lý do ta sinh ra
Lúc đứng trước gương sửa cổ áo


(TCSH391/09-2021)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Sinh năm 1969 đã có 2 tập thơ riêng. Là một cây bút trẻ luôn có ý thức làm mới thơ. Tập thơ đầu tay “Dòng sông cháy” của chị vừa ra mắt bạn đọc đã nhận được giải thưởng văn học của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam 1997.Táo bạo, trăn trở cho cái mới. Khắt khe, đòi hỏi cao chính mình trong lao động nghệ thuật; Nguyễn Bảo Chân đã chọn cho mình một cách đi riêng trên con đường thơ ca. Với ngôn ngữ thơ hiện đại, với hình tượng thơ kỳ lạ - qua cảm xúc tinh tế của một tâm hồn nhạy cảm, Nguyễn Bảo Chân đã mang đến cho bạn đọc những bài thơ hay. Hiện nay Nguyễn Bảo Chân công tác ở Đài Truyền hình Việt - phụ trách chương trình “Tác phẩm và dư luận” trên sóng VTV3.

  • LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng

  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...