MAI VĂN PHẤN
Tác phẩm "Tĩnh vật" của HS Lê Nguyễn Đăng Gioan
Hoa sen
Đâu biết bao nhiêu bông hoa trong bình
Tôi cúi xuống đài sen dâng tỏa
Nhớ mình đã ngồi xuống ghế
Cầm cốc nước
Bám vào mép bàn
Hương sen đưa tôi lên đỉnh núi
Mặt đất, mây bay vội
Không bước chân, tiếng động thú rừng
Nhớ mình là viên đạn, chiếc gai
Mũi tên sắc nhọn ướp sen trên đá
Lúc này sao còn liên tưởng tới mũi tên, viên đạn, chiếc gai?
Hương hoa thanh khiết phủ đá núi
Phủ lên cỏ cây thiếu đất cỗi cằn
Con thằn lằn bạo dạn
Trong khoảng không thưa vắng bóng người
Ngước lên cao để hoa sen không đưa tôi đi xa nữa
Kìa một… hai… ba cánh hoa vừa rụng
Chạm vào mặt đất như có tiếng kêu.
Thức dậy trong mưa
Trôi trong mơ hạt mầm bé nhỏ
Tỉnh dậy cỏ cây láng ướt bầu trời
Mưa gõ nhịp mái nhà trong suốt
Mặt đất mềm hơi thở lan nhanh
Em luống cuống kéo tấm chăn che ngực
Ngỡ ai qua đây xếp lại căn phòng
Giấc mơ ấy vẫn còn dang dở
Em bật lên từng đợt lá mềm
Nhận ra mình là hạt mầm bé nhỏ
Rơi trong nụ hôn tinh sương.
Tìm thấy nhau
Trái đất bắt đầu vòng quay khác
Nhanh hơn, nhanh hơn, nhanh hơn...
Mặt trời về với bóng tối
Hoa trái, lòng đất, dấu chân
Những ngôi nhà kín cửa
Đàn ong thợ bay về
Không còn chiếc tổ và con ong chúa
Hạt mưa, hương đất lạ
Con ngựa trời say tốc độ
Lảo đảo bám chặt nhành cây
Đại bàng xoải cánh đậu lên đỉnh núi
Biển dồn nghẹn thở cửa sông
Hôn em thật lâu ghi dấu
Nơi này… giờ này… hàng năm
Đám mây kia xuống thấp
Buổi uyên nguyên trái đất quay về.
(SH285/11-12)
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN