LỮ THỊ MAI
Phác vội
Láng máng hoa tím tràn phố chật
người quen xưa quên mất số nhà
nắng xiên ngã tư ngây ngất
từ Kim Mã đến sông Tô
bao nhiêu thương tích
mọi niềm đau đều rực rỡ điêu tàn
đi hết hoang mang còn lòng tay loang lạnh
mùa bằng lăng khép cửa sao đành.
Uống trà Hội Vũ
Chẳng có gì để ta buồn tẻ
trong mùi áo mỏng
trong da thịt xanh
từ khoảnh sáng truyền tin vị kỷ
ô cửa chậm đẩy vào ta chút nhựa
những cuống hoa đắng ngọt mênh mông
những tháng ngày mờ tỏ phân vân
chỉ biết gọi tên bằng thân phận
Hội Vũ phố ngẩn điệu đàn công chúa
tóc mai sương mờ kín khuya mưa
dinh cơ hụt ván cờ sa thế
quân tử nghìn năm cất bước quên về
vỉa hè một dáng người cắt tóc
gương chói rách rời muôn vạt cánh nâu...
Giả dụ
Buổi chiều thắp nến lên
nắng chói mờ đuôi mắt
lòng dửng dưng rụng đầy thanh xuân
chưa kịp nhớ nhung gì
đã tắt
người ta đối thoại với nhau
sao mình đau
thấy như tim ngừng đập
thấy đón đầu cửa ngực một dòng sông
bóng núi trăm năm chảy thành sáp nến
tên chiều nhạt hơn mưa đêm
ta chợt thấy những tàng cây luống tuổi
gọi mây trôi ngun ngún khói trời
ai cũng nói ngôn từ quá mới
tấc lòng độ lượng mồ côi
tận cùng mọi cuộc đối thoại
là chiếc gai đau nhói chôn vùi.
(TCSH356/10-2018)
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ
HOÀNG VÂN KHÁNH