LÊ THỊ KIM SƠN
Ảnh: internet
Vệt mùa
Mùa nào cho đồi núi lô nhô
Bản làng giấu trong bản làng những mưa bụi mịt mờ,
đường trơn đỏ vết chân đi
đường lợt lạt những cơn nắng tỏ mà nhòe nhoẹt mưa, âu sầu xanh cây cỏ
làng nối làng ẩn trong ẩm thấp, trong tàng cây im bóng nối đời đời
bếp lửa khơi cho ngày nung nấu những tùm hum ngô bắp đỏ mùa qua.
Vân vê tẩu thuốc quấn tổ sâu kèn rười rượi
Mái đầu bạc khề khà kể dấu hiệu của mùa nấm mối, của những mụt măng, của bầy thú đang mùa sung túc
Của đàn đàn trời đất nẩy mầm sau mưa tươi mới,
Nếp nhà tranh lợp dày mưa chưa hề thấm đến, quyện lấy thời gian hun ẩm làn da màu đồng bóng
Phủ lên mùa không gian thoáng đãng của cây cối, của rừng, của nghi lễ linh thiêng đang mở đầu bằng tiếng hát trầm đục
Tiếng xa gần của dàn chiêng đang hòa mình vào tiếng mưa, tiếng suối
Điệu múa mở màn cho mùa theo chân người nhún nhảy, tiếng hát vướng trên môi
Vương ra khỏi những nếp nhà theo những vệt khói lam mỏng mảnh tan lên trong hơi lạnh của mùa,
Gọi từng vệt chân bám vào đất khơi lên mùa linh nghiệm sống bao la.
Trương Chi
Tơ nhện căng ra,
Con nhện mải miết lên xuống, mải miết dọc ngang
Quấn quanh tinh mơ sương trong veo hạt ngọc
Rũ xuống mặt hồ bình lặng phiên bản giấc mơ yên ả.
Tiếng hát căng tràn bình minh,
Loang loáng mặt nước rẽ sóng trôi đi về nơi gác tía mơ màng
Ai còn ngơ ngẩn lạ,
Say giấc mộng Thiên Thai, phiêu bạt giữa vườn mây tràn ngập nhạc khúc
Còn ai nữa cho tiếng ca tuyệt vọng ngoài con chim đã chết rũ ban mai khác trong tay cô gái trẻ,
Còn ai khác cho lầu son gác tía trở thành nơi giam cầm những nức nở, những thêu dệt thừa thãi của nàng thiếu nữ yểu điệu.
Cám cảnh cho sông nước tan hoang,
Những con cá ngơ ngác vắng đi tiếng sáo dặt diều của chàng ngư phủ
Có sá gì đâu cái gọi là dung nhan,
Trời không oán,
Sông nước chưa từng trách cứ,
Cả vùng yên tĩnh êm đềm trôi qua những tháng ngày chưa từng tủi hổ
Nhưng chỉ vì ai?
Chỉ vì ai mà sông nước lễnh loãng, lờ đờ
Phận người mong manh đến mờ mịt
Cố định trong những định kiến cố hữu thâm căn cố đế ngàn đời truyền lại…
Chén trà tan loãng tiếng hát cùng hình bóng người xưa
Lầu son gác tía còn gì ý nghĩa, nhung lụa úa tàn trong sầu muộn héo hon rồi cũng tan loãng đi theo ý nghĩa cuộc đời không chút so đo
Những sợi tơ nhện dai dẳng vọng lên bài hát tinh sương
Con nhện miệt mài ngang dọc dệt cho ai những tấm áo cưới linh nghiệm của ngày của đêm…
(TCSH345/11-2017)
TỪ HOÀI TẤN
Bản tình ca khi xa cách
Gởi NT và Huế
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
Say trăng
VŨ THỊ KHƯƠNG
(Kính viếng hương hồn những liệt sĩ trên dòng Thạch Hãn)
NGUYÊN QUÂN
VƯƠNG KIỀU
Tôi đi qua đời tôi
LGT: Nhà thơ Du An từng có duyên với Sông Hương bằng giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát do Tạp chí Văn nghệ Quân đội và Tạp chí Sông Hương tổ chức trong hai năm 2010 - 2011.
Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Thiên Chương - Nguyễn Trường Thọ - Nguyễn Tuất - Quách Thành - Phương Uy
TẠ XUÂN HẢI
Quê tôi
TRẦN HẠ THÁP
VƯƠNG KIỀU
Nguyễn Hoàng Thọ - Nhất Lâm - Nguyễn Thị Việt Hằng - Phan Lệ Dung
LÊ HƯNG TIẾN
PHẠM NGUYÊN TƯỜNG
Bài học trên sóng
NGÔ MINH
Gửi các chiến sĩ Cảnh sát biển
và Kiểm ngư Việt Nam
LÊ VĨNH THÁI
Con chim lạc bay về Tổ quốc
SỬ KHUẤT
Sử thi biển
VÕ QUÊ
Viết trong đêm Sài Gòn
LÊ TẤN QUỲNH
Thơ tặng người lính biển
NGUYỄN VĂN QUANG
Lời khuyên
TUNISIA
Hội nghị Diên Hồng