HUỲNH MINH TÂM
Ảnh: tư liệu SH
Nghi lễ cho hoàng hôn
Khi bóng chiều buông xuống, đàn cò bay về nhà
Tâm hồn tôi lang thang đâu đó
Trên bãi cỏ bầy côn trùng đang hòa tấu bản tình ca:
“Bạn đời ơi, bạn đang ở nơi đâu?
Có nhớ ngày tháng chúng ta bên nhau
Sao bỗng chốc chia xa
Trong nỗi đau vô tận
Tôi luôn nhớ thương người.”
Khi hàng cây bắt đầu đi vào giấc mơ:
“Một ngày sắp hết, xin cảm ơn
Mảnh đất đã nuôi dưỡng tôi
Không một lời cảm thán”
Tâm hồn tôi lang thang đâu đó
Trên những rặng núi cao
Dòng thác vẫn đổ xuống
Tâm hồn tôi đang tắm
Trên con sông ấu thơ có vài cánh thuyền bằng giấy
Về đâu hỡi thời gian, và tấm thân nặng nề
Sẽ ngủ ở nơi đâu, trên vùng biên giới
Núi rừng cô độc
Lúc người đàn bà về ngôi nhà của họ
Đóng kín các cánh cửa
Tôi rón rén bước
Qua các lỗ trống
Nhà thờ lớn
Sáu tầng cao và mười tám mét ngang
Tôi ngước nhìn và cầu nguyện
Tội lỗi của bản thân
Xin người hãy ban cho con sự chân thật
Sám hối
Mọi thứ đều có thể gọt sạch
Nhưng lòng dối trá của con
Như vết ố vàng trên chiếc áo trắng
Không thể nhạt nhòa
Ánh mặt trời mỗi ngày vẫn rạng ngời
Nhà thờ lớn và những vòm cây trong thành phố
Bầy chim sẻ đậu trên mái vòm, rỉa cánh trên cái sân rộng
Tíu tít về sự sống
Tôi đã có mọi hạnh phúc từ người
Nhưng tội lỗi và nỗi đau vẫn không thể nào chịu nổi
Mong mỗi ngày ánh mặt trời trong trái tim tôi
Trải chan hòa trên cánh đồng mơ ước
Mong sự an lành như ngọn gió
Nâng tiếng chuông rền ấm vang xa
(TCSH426/08-2024)
Gam mầu
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT