Chùm thơ Hồng Thế

10:18 08/06/2012

L.T.S: Hồng Thế, tên thật Phan Hồng Thế, sinh năm 1948 tại Bố Trạch, Bình Trị Thiên. Anh có thơ in từ năm 1973 trên các báo Văn nghệ Quảng Bình, Văn nghệ Bình Trị Thiên và Tạp chí Sông Hương. Hồng Thế là một tác giả cầm càng gieo hạt đích thực. Thơ anh giàu âm hưởng đồng quê hòa quyện nhuần nhuyễn với chất suy tư phóng khoáng của người lính.

Biển Đá Nhảy ở Lý Hòa - Ảnh: internet

Đá nhảy

Biển rộng hết lòng, trời xanh để ngỏ
Cát vô tư in dấu chân còng
Những phiến đá trần truồng trẻ nhỏ
Như giỡn đùa với sóng, như là không!

Hình đá giống con thuyền cưỡi sóng
Giống con người kéo lưới lên bờ
Giống con chim vút lên trời rộng
Lại giống như ai đứng đợi chờ…

Đá ở đây không còn là đá tảng
Mặt nhẵn lì, năm tháng nhoài qua
Còn đá đó, còn mưa, còn nắng
Còn biển kia, trẻ mãi không già!

Ôi đá nhảy, đá nhảy, đá nhảy!
Trời lặng yên và biển êm đềm
Ai mơ mộng hay biển trời mơ mộng?
Hay là tôi say đến lả mềm!

Sóng cứ vỗ, đá thì cứ nhảy
Trăm năm sau hỏi đá có còn đây?
Còn Đá Nhảy, đời còn mơ mộng
Còn trời xanh, còn biển rộng, còn say…


Đá Nhảy - Lý Hoà 2-9-1986


Hạnh phúc trong ta

Hạnh phúc trong ta chưa có một ngày
Khi ta sống giữa đất trời lơ đãng
Ta thờ ơ với cuộc đời bè bạn
Với chính mình ta cũng thờ ơ

Bỗng một ngày ta gặp trong mơ
Hạnh phúc đến chân thật
Ở ngoài đời mấy khi được gặp
Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc quá đơn sơ!

Hạnh phúc là khi ta bước ra đường
Nghe tiếng hát du dương vẳng lại
Biết nhà kia có người con gái
Để bất ngờ khoảnh khắc ngất ngây

Hạnh phúc là khi ta trở về nhà
Đêm được ngủ một giường với mẹ
Tuổi bao nhiêu ta vẫn là nhỏ bé
Trước cuộc đời của mẹ lớn lao!

Hạnh phúc là khi ai đó nhắc tên mình
Mà chính ta chưa bao giờ biết họ
Cho câu thơ thêm ngàn lần giàu có
Em bây giờ và em thuở xa xưa…

Hạnh phúc là khi xóm giềng hòa thuận
Bát nước chè xanh và múi mít xẻ ba
Hạnh phúc là khi trận mưa rào đổ xuống
Em đi qua đường đến nép dưới mái nhà ta

Hạnh phúc cả khi ta chỉ một mình
Chẳng còn trà và không còn rượu
Ta nằm ngắm trời sao diệu vợi
Nghe hương vườn thơm khuya vẫn thơm

Ôi hạnh phúc tưởng chừng đơn giản!
Biết bao người đã vì nó khổ đau
Biết bao người chịu mũi tên, hòn đạn
Biết bao người đã phải xa nhau

Ôi hạnh phúc khối vàng đời vô giá!
Ở trước ta bao thế hệ đi tìm
Ngay bây giờ chúng ta cũng thế
Sống hàng ngày ai dễ lãng quên!

Ôi hạnh phúc đến như là em đến!
Mỗi ngày buồn thành mỗi ngày vui
Như mặt trời ngày mỗi ngày hiển hiện
Ngày mỗi ngày lại hóa xa xôi…

24-4-86


Cát

Bằng tình yêu ta nhìn ra hạt cát
Trong ngôi nhà lên cao
*
Có hạt cát vàng bé nhỏ
Ở dọc sông , dọc suối ngày nao
Có hạt cát tuổi thơ còn trong túi áo
Lúc bẫy nhông, đuổi còng cát hát lao xao
Có hạt cát cùng ta ở chiến hào
Ngồi bên súng đợi tàu Mỹ đến
Có hạt cát chứa chan như nắng
Ta ước mong thóc lúa quê mình
Nhiều như cát, óng vàng như cát
Dọc bãi bờ, cát chảy về đâu!
Đêm mơ mộng cát làm nền trăng sáng
Ta nằm bên sóng vỗ áp vai nhau…
*
Có một lần tôi chẳng thấy cát đâu
Đồng đội của tôi hy sinh chiều ấy
Những cồn cát như là bốc cháy
Như tan ra trong trái tim tôi .

Chẳng còn đâu những hạt cát nhỏ nhoi
Cát liền cát mênh mông là cát
Những núi cát uy nghi đĩnh đạc
Những Tiểu trường Sa, những Đại Trường Sa

Súng vươn nòng hướng phía trời xa
Phút yên tĩnh ta về với cát
Múc xô nước tưới cho cây khi khát
Mở gian hầm cho cát gần ta
*
Đấy là chuyện những ngày qua
Hạt cát nhỏ trở thành kỷ niệm
Bây giờ những công trình đang lớn
Những ngôi nhà mang bề dày hạt cát lên cao.


(SH22/12-86)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • MAI VĂN PHẤNMười bài tập mùa xuân

  • Lê Viết Xuân - Hoàng Sĩ Lưu - Võ Văn Luyến - Nguyên Quân - Vũ Thị Khương - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Văn Đắc - Nguyễn Thanh Xuân - Minh Quang - Thai Sắc - Võ Quê - Nguyễn Sĩ Cứ - Thanh Tú

  • Email của nhà thơ Đặng Tiến gửi tới Sông Hương: “Thơ Quang Dũng dưới đây nằm trong tờ báo “Xuân 1957”, Nxb Văn Nghệ, Hà Nội 1957. Chính Quang Dũng cũng quên rồi, và không ai sưu tập để đưa vào tuyển tập”. Xin cảm ơn nhà thơ Đặng Tiến đã gửi tới Sông Hương bài thơ “Nhớ những mùa xuân” của Quang Dũng và trân trọng giới thiệu tới bạn đọc nhân dịp đất nước kỷ niệm ngày giải phóng.S.H

  • Có thể nói việc thi sĩ Hữu Loan từ trần lúc 19 giờ ngày 18 - 3 là một bất ngờ đáng tiếc nhất trong làng văn kể từ năm mới này dẫu ông đã ở tuổi 95. Bài thơ Màu tím hoa sim là nỗi đau hơn nửa thế kỷ trước khi người vợ trẻ của ông bị cuốn theo dòng xoáy định mệnh, và hẳn nó còn âm ỉ cho tới giây phút cuối cùng ông chạm tay trần thế.

  • BÙI ĐỨC VINHGiai điệu tháng ba

  • PHẠM HÀ DUYÊNBà ngoại

  • Hồ Thế Hà - Lưu Lam Thi - Đàm Lan - Đoàn Mạnh Phương - Vương Anh - Mai Hoàng Mai - Nguyệt Đình - H Man - Lê Lâm Ứng - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Thế Thắng

  • CHU THẾ LUYẾNMẹ

  • HOÀNG THỊ BÍCH THUẦNGiấc mơ con chữ

  • Trịnh Thanh Sơn - Lê Viết Xuân - Mai Văn Phấn - Thúy Nga - Hoàng Niên - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Quân - Nguyễn Khoa Như Ý - Văn Cầm Hải - Phạm Hồ Thu

  • Trinh Đường - Thi Hoàng - Tô Hoàn - Trương Quân - Lê Thị Mây - Ngô Minh - Tôn Nữ Như Ngân - Hoàng Cầm - Hồng Thị Vinh

  • LIÊN NAMBóng hình

  • Liên An - Bảo Định Giang

  • Nguyễn Thiền Nghi - Lê Ngã Lễ - Đỗ Hoàng - Phạm Hà Duyên - Nguyễn Sĩ Cứ - Tân Lĩnh - Vũ Minh Thúy

  • TRẦN ANH DŨNGNgôi nhà của Mẹ

  • THANH THẢONếu tôi biết...

  • LƯU XÔNG PHAMột mình

  • TRẦN ĐĂNG KHOAVới bạn

  • THU NGUYỆTVô thường

  • Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi