HOÀNG THÚY
Minh họa: Nhím
Một bài thơ vô lí
Sợ hơn nỗi sợ ngày xưa ra đường gặp ma
thành phố già, con người bước ngang nhau rồi đi hút vào khoảng
im bặt
bên phải có sợi tóc vừa nằm xuống
bên trái bài hát chưa được cất lên
ở giữa vũng nước khóc đời hả hê
nhà ai, mở phim kinh dị xem mà cười?
Sợ
sợ chính trái mình nghẹn lại
hai bàn tay cuống bão lẻ loi
không kéo được xót xa…
tưởng chừng quả táo tẩm độc là một câu minh họa
tưởng chừng sự vô cảm chỉ dành cho điều không xứng đáng
tưởng chừng mồ hôi quý giá hơn cả
em tưởng chừng
để làm chi!
nhắm rồi lại nhìn
phải chăng người ta nhớ tên nhau khi cô độc bủa vây quá lâu
khi giả dối, sự thật, kiêu hãnh hay định kiến như một lớp áo đưa
tang
lâu lâu muốn mua một ngày mưa gió
đập cửa ngôi nhà lãng quên
vô lí!!!
Gương mặt hằng ngày
Ngay tại lúc này, không khí bị đối lập bởi mùi của món trứng rán
trí nhớ bay vào chiếc khung dính trên chiếc điều hòa chữ nhật
một và nhiều hơn một gương mặt biết cười, im lặng và nhai
bữa ăn tổng hợp từ nước và ký ức
như một đường vòng kéo đến điểm cuối cùng
đừng tin cách chứng minh duy nhất của nguồn sống chỉ dừng lại ở
ông trời
mười hai rưỡi, chiếc đồng hồ tích tắc trong phạm vi mơ mộng
sự liên tưởng trong veo
nhiều khi hơn một khuôn mặt trốn thoát trong trí nhớ của nhau
tạo ra những khuôn mặt khác nữa
những cái tên tự do sẽ xuất hiện trên cát và học cách mọc nhánh
xương rồng đầu tiên
ngọn gió len lỏi qua mùa cực nhọc
nhìn thấy một bản chính lẻ loi
cơn nóng giúp vai áo làm phai đi mấy sợi vải thô
chiếc điều hòa hàn gắn giọt mồ hôi trên da lành lặn
không ai mang đến tặng cuộc đời mình gương mặt biết ngẩng đầu
mà hát
nửa ngày trôi qua
thử thách được sinh ra và ghi lại trước chặng đường đang đến
cơ hội và lòng bao dung!
(TCSH332/10-2016)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột