ĐỖ QUANG VINH
Ảnh: internet
Điều bất khả
Trên đỉnh núi Cấm
ta hỏi về uyên nguyên của trời
uyên nguyên của đất
uyên nguyên của những được và mất
dưới kia
thần lặng im
và đức Phật chưa trả lời
chỉ thấy mây đang cuộn lên như sóng biển khơi
không một ai cất tiếng nói
nhắm mắt lại
ta im lặng
rơi
Ta hỏi về
uyên nguyên của sự thật và giả dối
giữa cõi người
ta khờ dại những lần biến đổi
bao bình minh tiếp nối tà dương
đối vô thường
ta mệt nhoài im lặng
Nào ai biết được
uyên nguyên gánh nặng
ta đang vác trên lưng
từ những kiếp nào...
oằn vai cực nhọc
Một ngày kia đứng giữa trời mà khóc
tóc bạc như mây
lòng rộng tựa trời
Trên đỉnh núi Cấm
ta đã qua đời
ngày mai lại là một kiếp khác
ta muốn biết uyên nguyên của mỗi sát na
ôm trọn lấy vòng luân hồi vay trả
uyên nguyên Ta
cái bất khả
cái thả trôi
cái mây khói
vô thường...
Trái tim nơi khác
Trái tim anh ở nơi khác
chẳng phải trong những gì đã qua
hay đuổi theo những gì sắp tới
mỗi ngày trôi
đan xen cũ - mới
trái tim anh
không đặt ở đây
Đôi khi tim đuổi theo bầy chim di trú
đôi khi trốn vào hang
mùa đông dài nơi lũ gấu vùi chôn mình trong giấc ngủ
thi thoảng trú ngụ dưới mái hiên
lúc cơn mưa triền miên xóa nhoà cả thế gian bằng trăm ngàn hạt
nước
Trái tim anh ở nơi khác
chẳng bao giờ em biết
cuộc lãng du mang tim anh đến đâu
tim đồng hành với em trong một vài khoảnh khắc
những kết nối bờ môi và ánh mắt
chẳng vĩnh viễn bao giờ
mỏng manh tựa một sợi tơ
Mỗi đợi chờ đều là xa xôi
mọi ước mong có khi lại hóa thành khờ dại
vì trái tim mình không ở đây
vì những con sông trôi đi và biến mất mãi mãi
vì những hình hài anh đang bấu víu
một ngày kia
phôi phai...
(TCSH344/10-2017)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO