ĐÀO NGỌC CHƯƠNG
Minh họa: Nhím
Ba tôi
Không có cơn co giật
Gió vẫn rất lặng lẽ thổi qua khu vườn đêm
Và tiếng dế hình như thế
Người đàn ông nằm đã lâu chờ đợi
Chuyến tàu đêm còn rất xa sân ga và rất gần khoảng trời đã tối
Không ai biết được người đàn ông đi về phía nào và tôi
Cố níu lấy sân ga vô vọng
Giọt nước mắt đã rớt xuống thầm lặng hơn tiếng gió
Trong hang tối và hốc mắt
Thời gian kéo giãn ra hai phía đầu và cuối đường tàu
Tôi ngồi trên sân ga mân mê bông cỏ khô
Chuyến tàu đầu tiên trong cuộc đời tôi có người đàn ông đang nằm đợi
Tôi khóc
Giọt nước mắt héo hắt
Ba tôi bước ra từ tiếng còi tàu nhìn tôi cười
Nụ cười chuyển dần sang ánh sáng và bay đi
Tôi biết rất lâu về sau
Tiếng còi tàu mới dứt
và sân ga còn lại người đàn bà là mẹ tôi và mẹ tôi
Hai tay nắm chặt lại
Đang diễn ra một tồn tại
Tôi đi trong hoàng hôn ngồi xuống tảng đá rêu phong lưng chừng
trời gió
Ai đã đi xuyên qua thời gian theo hướng chim bay
Bóng ẩn hiện trong dòng sông những linh hồn tìm nhặt lời của
mây
Đã chìm nổi một đời
Trong ý tưởng của hư vô
Khánh kiệt
Tồn tại đã diễn ra như thể những sinh linh đeo chiếc gông
Trên vai và hai tay
Trong đầu và lưỡi
Đôi môi riêng một niềm
Giam hãm mắt nhìn vào quá khứ
Ai đã bảo đó là lịch sử của một linh hồn
Chiếu xuống vô vàn những đôi chân ngược xuôi trên những con
đường quê và phố
Tôi đi trong hoàng hôn của những linh hồn chết
Tôi rớt xuống trong đêm
Rất sâu
Tiếng kêu cứu vỡ ra thành những bọt khí
Bay thật lịch sự trong cỏ cây, trong rau quả, trong vịt gà và trong
những đứa trẻ
Ai đã đốt cháy những khu rừng và vắt kiệt những dòng sông
Sự vinh danh tồn tại đã diễn ra theo cấp số nhân
Những bọt khí tiếp tục vỡ ra những lời kêu cứu kêu cứu những lời
kêu cứu
(TCSH345/11-2017)
Gió mong manh mắt xanh màu ẩn tiếng yêu bản thế ngút ngàn...
Ô kìa trăm năm đá núi, trăm năm mây ngànTrăm năm gió bụi thân viễn xứTrăm năm tiếng hạc nghêu ngao...
Ngân Vịnh - Lê Vĩnh Tài - Đinh Thu - Phạm Thị Anh Nga - Vĩnh Nguyên - Thế Hùng - Lê Anh Dũng
...Con quì lạy Phật bao laCúi đầu lại thấy chữ Ta cúi đầuChuông gần vang tận đâu đâuSen trong bình cũ nhìn nhau mỉm cười...
...Mộ chồng một nén nhang gầyCon hai nấm đất bên này, bên kiaThắng thua ngủ dưới mộ biaVô danh kia nữa thì chia cho đều...
… Đêm naytôi chơi chọi cỏ gà cùng em giữa lờ mờ sáng tốibên thì thầm tâm sựvà đổi ngôi rất thành thạo…
Lê Thái Sơn - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Thanh Kim - Nguyễn Thị Anh Đào - Ngô Công Tấn - Đức Sơn - Huy Trụ
Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ
Chùm thơ nhớ Bác Hồ
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới
Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...
LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.
Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?
…giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…
… Tôi ra đi từ bến sông về ngủ cạnh bến sông và mơ chết chôn mộ sóng…
… giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…
Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu
Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh
TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.
Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường