Lời ru bên triền sông
Chúng ta nói với nhau rất nhiều
về những giấc mơ giữa lòng bàn tay vàng phù sa châu thổ
đêm bắt đầu tựa như đêm cuối
đằng đông phát sáng một vì sao
ngày ta chào đời
tiếng khóc chôn cùng tiếng sóng
con nước bơ phờ bạc trắng
tóc mẹ trôi giữa mùa lau
nhớn nhác đàn sẻ nâu
đêm ngai ngái màu mưa lũ
lời ru giàn giụa
giọt long lanh mấy nhịp hao gầy
ngày mai
tiếng nấc gió đầy tay
mấy mùa sương loang
mẹ níu chặt vạt đêm
qua sông
chong đèn chập chờn tìm vầng trăng nở muộn
lòng sông trơ đáy
cạn khô dồng dộc bóng người
những lời ru hát vào khoảng không
con nước vẫn lên
ngọn cỏ lau dập dềnh theo ngày cũ
đêm chẳng lành
mẹ chưa từng nói
lấy gì vá víu khôn nguôi.
Mùa đông bên chùa Diệu Đế
Sương sớm, một nửa đêm chưa dứt
chùa cũ ngả bóng dài
cửa gỗ khép kín
lòng đã mở rộng như đất trời.
Tiếng chuông nhẹ rơi
vành nón tre ngả nghiêng bậc đá
vạt áo tía phảng phất như hương.
Bức tường đá chạm vào mùa đông
những câu chuyện vắng mặt từ lâu
những nỗi buồn như mưa rơi qua bậc cửa
không kêu, không cạn, chỉ lặng lẽ tàn phai.
Áo tía gió qua, không quên quay lại
chút hương trầm lẩn khuất bay lên
lời tụng niệm nối dài
nụ cười vô ngôn cổ tự.
Không có khói, không có gió
không cần nhìn, chỉ cần thấu hiểu
không cần nói
những vòm cây xòe lá trong sương
để mặc sông trôi.
(TCSH56SDB/03-2025)
LÊ VI THỦY
LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…
HOÀNG VŨ THUẬT
Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều
Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…
ĐÔNG TRIỀU
Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu
LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.
LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.
Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
TÔN PHONG
Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn
TRẦN TỊNH YÊN
ĐÀO DUY ANH
LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.
NGUYỄN DUY
Nhìn từ xa... Tổ Quốc!