Phía dưới cơn mưa xanh
anh cắm vào buổi chiều cơn mưa rát ngọt
đám mây quấn chặt bờ vai phố cũ
mưa như ngàn mũi tên bắn vào da thịt
như nước mắt em ngày cũ
đã hóa địa y
xanh bạc cổ thành
những vòng xe bắn nước tung tóe vào ký ức
hàng cây già hơn nỗi nhớ
bầu trời nhiều nếp nhăn thâm nâu
tiếng chim gọi đông
mắc nghẹn dưới rêu phong u tịch
anh như một câu thơ già nua cũ kỹ
lăn trên hoàng hôn xám xịt
những nụ cười đã cuốn theo sông
mong manh của thời gian hữu hạn
đã mòn theo nhịp đập trái tim
em đã qua mấy mùa giấy dó
vẫn nguyên sơ bàn tay lụa ấm
một khiết tinh xanh
một trinh nguyên đỏ
một âm giai vàng ướp nhụy hoàng lan
buổi chiều mây nâu
buổi chiều khói trắng
anh trôi anh theo nhịp buồn trái đất
nghe tuổi mình lăn trên sợi khói mơ hồ
em thêu ngọc ngà lên viễn tượng
để hoài âm tím ngắt giấc mơ dài.
Triền lau sậy
vòng quanh tiếng rêu
ta như loài ễnh ương quên ngủ
những câu thơ vương mang nỗi buồn truyền kiếp
quê hương trước mặt
khói chiều ưu tư
những dòng sông
tự xé mình thành nỗi nhớ hư không
ôm chặt nhau đi em
men rượu nồng chưa ấm lưỡi
những gam màu chưa đầy bố cục
muối chưa vẽ thành chân dung biển
người lồng vào nhau chưa đủ cuộc tình
ôm chặt nhau đi em
ta đông cứng
hay là ta tan chảy
chỉ có tình yêu mới biết
những con chữ trên dòng sông mang hình hài con sóng
thầm ghép vào nhau chỉ được một chữ đau
ôm chặt nhau đi em
những mùa hoa đã rụng
những nụ hôn gục xuống triền lau
những ký ức trổ bông trắng xóa
bờ vai chiều đẫm nát gió hoàng hôn
ta đứng trầm ngâm như cổ tháp
những huyết mạch rôm rốp vỡ
những vuông gạch giấu những lời tuyệt mật
như mắt ta nhìn nhau
(TCSH433/03-2025)
Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung
ĐÀO DUY ANHLời nói dối
TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông
LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.
Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân
NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc
LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).
Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh
Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam
LƯƠNG NGỌC AN (Trích Phác thảo những lời ru)
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang
MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối
LÊ THANH NGANgười thổi sáo
Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu
Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm
CHU THẾ LUYẾNCha tôi
PHAN HUYỀN THƯCáo phó
NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao
LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế